Jeon Soyeon vụt qua ánh xanh đỏ của bảng đèn hiệu, tới cuối con hẻm mà ra đường lớn, đẩy cửa quán rượu bước thẳng đến bàn góc trong cùng.
Rầm.
Dằn mạnh tay, chai bia bị tác động mà rung rinh, Timmy chếnh choáng say phải chợt tỉnh, mắt hoảng loạn nhìn người trước mắt.
"No nê rồi nhỉ? Sao ông không kể tôi nghe về thời gian ông làm gì để hạ sát Liu Song đi?"
Lão nuốt khan, cảm giác bị dồn vào đường cùng, lão biết cây kim trong bọc có ngày cũng lòi ra.
"Ông đã làm gì dưới xe của bọn họ hả?!"
Cố gắng không lớn giọng, Jeon ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn thẳng người đàn ông trước mặt.
"Tiền đâu ra mà ông dùng phủ phê thế?!"
"Tên luật sư của Tanley cho tôi, cô ta còn thanh toán tiền hầu tòa nữa."
"Ông!! Đó là tiền bẩn, là máu của người khác ông có biết không?! Ông từng vì chúng mà thành ra như vầy đó!!" Nhào đến túm áo lão, lại là Kim Minnie, lại là loại người cô tởm nhất.
"Tôi không còn cách nào khác, sau bao nhiêu năm tôi vẫn không địch lại hắn.."
Lão ê chề, một phần trong lão thừa nhận là thua rồi, tiếp tục cầm chai bia mà uống, lão không thiết gì nữa.
"Ngày xảy ra tai nạn ông và tên khốn kia đã làm gì xe của Liu hả?"
Ánh mắt lão đỏ ngầu, như nhiều đêm không ngủ, trầm trầm nói.
"Hắn gọi tôi nói triệt hạ Liu đi, Liu biết quá nhiều rồi, Tanley hứa hẹn cho tôi một cái ghế tốt hơn, cùng hắn tấn công vào Chính phủ, nhưng tôi nào ngờ hắn dùng tôi thay hắn giết người, là tận bốn người.."
Đập đập tay vào đầu, bao nhiêu ký ức ùa về đột ngột làm lão như phát điên lên. Jeon Soyeon gỡ mũ áo hoodie xuống, chỉ bấy nhiêu chưa đủ, vẫn cần nhiều thông tin hơn.
"Hai người gài boom dưới xe Liu đúng không? Còn nhớ xe đó là xe gì không? Sau đó xử lý ra sao? Trong hồ sơ không thể tìm được gì cả."
"Hắn xoá cả rồi, không một vết tích... Chiếc xe đó được hắn thẩy xuống biển rồi, mười mấy năm thì giờ chỉ còn cái nịt thôi.."
Hết chai này đến chai khác, giờ này máu lão cũng đã thành dạng chất cồn kia. Jeon Soyeon nhắm lão gục xuống thì lấy khăn cầm cái chai bỏ vào túi zip, sau đó bỏ đi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Yuyeon] [Sooshu] [Minmi] Place That Got Us
Fanfic"Phóng viên thì hay chạy quanh nhỉ? Thế có hợp với nhân viên nhàn hạ ở lì một chỗ không?" "Nghệ nhân thì cần kiên nhẫn nhỉ? Thế mà lại xuôi theo đứa con gái miệng không lột da non à?"