Chap 50: End

126 10 0
                                    

Kể từ sau khi xuất viện, Tỉnh Nam đối với vợ chưa cưới họ Lâm biến thành một đôi sam đúng nghĩa. Đừng nói là Vệ Nhược Nhi không có người yêu nên có chút chạnh lòng, ngay cả Triệu Thục Chi đôi lúc lên thăm cũng thấy rất chướng mắt. Đồng ý là tuổi trẻ yêu nhau thường hay thể hiện tình cảm, nhưng dù sao ở mấy nơi công cộng cũng không nên làm quá.

Giống như Tỉnh Nam đã nói, Chúc Hoà mặc nhiên không tìm đến Châu Mạch Nhi báo thù. Dù sao Đổng Hào cũng không thừa nhận đứa con đó, Châu Mạch Nhi cũng đã bỏ đi, cắt đứt mọi liên lạc với ông ta. Chúc Hoà chỉ cần Đổng Hào ký vào bảng di chúc, tài sản của ông ta sau khi mất sẽ để lại toàn bộ cho đứa con chung của họ. Chỉ cần như vậy, sau này cho dù Đổng Hào có ở bên ngoài ăn bánh trả tiền hay bao nuôi tiểu tam, Chúc Hoà cũng không muốn quản.

Về phần Lạc Lạc hiện tại vẫn quản lý Lưu Đăng, cậu ấy đi lên từ một diễn viên nói không với scandal nên Lạc Lạc cũng bớt phiền phức. Thời gian còn lại cố gắng bỏ hết tất cả những bữa tiệc thừa thải, chỉ ở nhà cùng người bạn bác sĩ tâm lý của mình chăm sóc cho Tiểu Thần. Cũng có nghe nói sức khoẻ và tình trạng cô ấy dần tốt lên, dạo gần đây đã ít mắng chửi Tỉnh Nam và Nhã Nghiên như trước.

Tất cả rắc rối thuộc về công việc đều có thể giải quyết ổn thoả, nhưng gia sự lại là chuyện khiến cho Tỉnh Nam không nguyện ý bỏ lại Nhã Nghiên một mình. Bọn họ nhìn thấy cô bám theo nàng như sam, còn cho rằng có một chút phô trương. Nhưng loại người như Thẩm Lệ Dung ngày nào chưa bị bắt, ngày đó Tỉnh Nam quyết không để cho bà ta có cơ hội gây tổn thương cho nàng thêm một lần nào nữa.

" Nghiên, nếu như bà ấy quay về khóc lóc ỉ ôi năn nỉ chị, chị có tha thứ cho bà ấy không? " Những chuyện không vui cô không muốn nhắc lại, nhưng cô thật sự không muốn Nhã Nghiên mềm lòng với loại người này.

Chị ấy vốn dĩ còn đang tẩy trang, chuẩn bị lên giường ngủ một giấc ngon. Cũng không biết nghe hay không nghe câu hỏi vừa rồi của cô, có điều nếu như Nhã Nghiên không muốn nhắc đến nữa, cô cũng không muốn dồn người vào đường cùng.

" Tỉnh Nam thấy vết sẹo trên trán của chị có phải rất khó coi không? " Bình thường có một lớp trang điểm che lại cũng không nhìn rõ, nhưng sau khi tẩy trang đúng là có một chút không được dễ coi.

" Có biết ngũ quan của chị xinh đẹp đến mức không ai để ý vết sẹo chỉ có 3cm này hay không? Nhưng nếu như chị không thích nhìn thấy nó, ngày mai em đưa chị đi bác sĩ thẩm mỹ "

Không nói cũng không chú ý đến vết sẹo đó, nó nằm trên một góc phía trán bên phải của nàng. Còn không phải do thủy tinh cắt trúng lần đó gây ra sao? Nhắc đến lại càng hận Thẩm Lệ Dung thấu xương, lỡ như lần đó không phải mẹ cứu kịp thời chị ấy, cô bây giờ cũng không biết thành bộ dạng gì nữa.

" Tỉnh Nam không chê nó mất thẩm mỹ thì được rồi, chị sẽ không xóa đi vết sẹo này đâu " Vị trí nằm của vết sẹo hoàn toàn có thể dùng tóc mái che lại, dù sao cũng không phải sẹo lồi nên không có gì quá mức xấu xí.

Nhắc đến vết sẹo này không phải chỉ nên oán trách một mình Thẩm Lệ Dung, Tỉnh Nam chính là cũng phải tự oán trách chính mình. Khi đó cô để lại Nhã Nghiên ở Bắc Kinh, tuy không lường trước được Thẩm Lệ Dung sẽ ra tay tàn nhẫn với nàng, nhưng dù sao cũng cảm thấy vết thương này sở dĩ tồn tại trên cơ thể của Nhã Nghiên, cũng là một phần do cô bảo vệ không tốt chị ấy.

[ Cover - Minayeon] Thương vụ quản lýNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ