4.4

780 122 7
                                    

Dì bảo mẫu hầm canh đuôi bò, mùi thơm ngào ngạt khắp phòng. Kim Doyoung đi vào bếp và thấy dì đang bận rộn chuẩn bị bữa tối, Đậu Đậu đang ngồi cách đó không xa, trên tay vẫn ôm con gấu. Kim Doyoung ngồi xổm xuống, Đậu Đậu nhìn thấy anh lại mỉm cười, liền đặt con gấu vào lòng Kim Doyoung, Kim Doyoung nhận lấy thì phát hiện đó là gấu Pooh.

"Đậu Đậu muốn tặng cái này cho chú sao?" Kim Doyoung chỉ tay về phía mình, giả vờ giấu sau lưng, "Vậy chú mang nó đi nhé."

Đậu Đậu dường như không có phản ứng gì, lại nhặt một món đồ chơi nhỏ trên mặt đất và đưa nó cho Kim Doyoung.

"Có vẻ như thằng bé rất thích cậu." lúc này dì bảo mẫu đi tới, "Bình thường bé không đưa con gấu nhỏ này cho Jaehyun cầm đâu."

"Thật vậy sao? Hahaha." Kim Doyoung thích thú với tiết lộ bất ngờ này. Anh nghĩ lát nữa nói chuyện này với Jung Jaehyun, quả nhiên Đậu Đậu thích anh hơn. Nhưng nghĩ lại, vẫn là quên nó đi, chuyện vừa rồi thật xấu hổ, sau này không biết nên đối mặt như thế nào.

Nhưng phàm là khi bạn muốn bắt đầu một việc gì đó, sẽ luôn nghĩ làm thế nào để kết thúc nó. Anh cảm thấy rằng cả anh và Jung Jaehyun đều không làm tốt phương diện này. Jung Jaehyun chắc chắn không nên để tính khí của mình muốn làm gì thì làm, nhưng mặt khác, tại sao bản thân Kim Doyoung lại như vậy?

Anh bế Đậu Đậu lên, áp lên khuôn mặt nhỏ nhắn của bé, chóp mũi kề vào nhau hôn một cái, "Chú phải đi rồi, lần sau lại đến gặp con nha."

"Đừng đi vội, ăn cơm đã rồi hẵng đi." Dì giữ anh ở lại.

"Không cần đâu dì, không làm phiền dì nữa ạ."

"Không được không được, cháu nhất định phải nếm thử canh dì hầm, hôm nay hầm rất lâu đó."

Kim Doyoung trốn tránh và bước ra ngoài, vừa mới đi ra anh nhìn thấy Jung Jaehyun đang uể oải dựa vào bức tường bên ngoài nhà bếp, từ góc độ này có thể thấy cảnh vừa rồi anh ôm Đậu Đậu. Không biết tại sao anh lại nhớ đến lần đầu tiên họ đi công viên, lúc đó Jung Jaehyun đã không cho anh hôn Đậu Đậu.

Nghĩ đến đây, Kim Doyoung trong lòng đột nhiên cảm thấy có chút mất cân bằng. Đều là bố con, người bản thân muốn hôn thì không cho hôn, còn lúc cậu ta hôn mình thì mình không để ý gì hết.

Kim Doyoung cảm thấy đủ mất mặt, tai anh lại bắt đầu nóng lên. Nhưng anh vẫn giả vờ bình tĩnh đi ngang qua Jung Jaehyun và nói "Tôi đi đây."

Jung Jaehyun lại hừ một tiếng, giọng điệu hệt như câu nói lúc chiều, như thể anh làm cậu không vui, Kim Doyoung thở không ra hơi.

Đột nhiên chuông cửa vang lên. Họ nhìn nhau trong một giây, rồi nhanh chóng nhìn đi chỗ khác.

Jung Jaehyun bước tới mở cửa, nhưng chỉ đứng đó sững sờ.

Thật trùng hợp, cứ phải vào lúc này sao...

Jung Jaehyun bất lực nhìn Kim Doyoung.

Anh chưa kịp tò mò xem vị khách không mời nào lại khiến Jung Jaehyun bày ra cái bộ mặt như vây thì đã nghe thấy giọng nói miễn cưỡng của Jung Jaehyun.

JaeDo | Sự cốNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ