Sau đêm đó, Jung Jaehyun không hẹn riêng Kim Doyoung nữa. Vì mối quan hệ của dự án hợp tác, hai người vẫn sẽ gặp nhau trong công ty, Jung Jaehyun gật đầu với anh, Kim Doyoung cũng đáp lại bằng một nụ cười, gật đầu chào hỏi, như thể mọi chuyện xảy ra trước đó không còn tồn tại nữa.
Lần đầu tiên cậu cảm thấy mình rất tệ trong việc giải quyết mối quan hệ giữa người với người. Jung Jaehyun hiếm khi trò chuyện với mọi người mà không phòng bị, chứ đừng nói đến chủ động nói chuyện, nhưng đêm đó với Kim Doyoung lại là ngoại lệ, nhưng phản ứng của đối phương khiến cậu trở tay không kịp.
Đương nhiên, cậu không trách Kim Doyoung hiểu lầm cậu, cậu chỉ tự hỏi có phải mình đã quá gấp gáp khiến Kim Doyoung hiểu lầm phải không. Nhưng cậu chỉ muốn nói rõ với Kim Doyoung những chuyện xảy ra trước đây mà thôi.
Cậu không hiểu Kim Doyoung đang nghĩ gì, nhưng cậu hiểu cảm giác của mình.
Ví dụ, lúc này cậu muốn bỏ qua sự tồn tại của Kim Doyoung, nhưng cậu lại thấy anh là người dễ nhìn thấy nhất trong phòng họp. Jung Jaehyun chọn một góc ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần.
Nakamoto Yuta là giám đốc của dự án này và là người chủ trì cuộc họp, sau khi trao đổi ngắn với Kim Doyoung, Yuta bắt đầu sắp xếp toàn bộ quá trình dự án. Jung Jaehyun thỉnh thoảng ngước mắt lên và thấy Kim Doyoung tham gia rất sôi nổi, anh hỏi Yuta một vài câu hỏi, vì vậy chốc chốc giám đốc Nakamoto phải dừng lại lật ghi chép ra trả lời Kim Doyoung.
Sau một cuộc họp, còn khá nhiều thời gian, xem ra Kim Doyoung vừa làm việc nghiêm túc lại cẩn thận, công tác chuẩn bị trước buổi họp cũng làm rất tốt. Jung Jaehyun đợi Kim Doyoung và những người khác rời đi, sau đó vỗ vai Nakamoto Yuta, "Người anh em, anh vất vả rồi!"
"Không vất vả, không vất vả," Nakamoto nheo mắt cười nhìn hắn, "Chỉ cần tăng lương cho tôi là được."
"Không thể tăng lương," Jung Jaehyun nghiêm túc nói, "Nhìn Kim Doyoung vừa rồi mà xem, anh ấy ở công ty của Suh Youngho bao lâu rồi, lại còn xuất sắc như vậy, giám đốc Nakamoto cần phải làm việc chăm chỉ hơn. Mặc dù chúng ta là mối quan hệ hợp tác, nhưng cũng không thể dưới cơ người ta được!"
"Ưu tú chỗ nào chứ, chẳng qua là hỏi vài câu hỏi thôi sao! Có gì mà giỏi giang chứ? Cậu đúng là khuỷu tay hướng ra ngoài!" Nakamoto nói với vẻ không thuyết phục.
"Được được được không ưu tú, không xuất sắc," Jung Jaehyun vội vàng nói với Yuta, "Dự án này là do anh giành được, anh nói sao là vậy."
"Cậu đã nói như vậy, lần này công tác mở hội nghị cậu đi cùng với tôi đi."
"Tại sao tôi phải đi?" Jung Jaehyun khó hiểu, bởi vì phải cân nhắc chăm sóc Đậu Đậu, cậu thường cố gắng không tham gia các cuộc họp ở nơi khác.
"Cậu không nghe Kim Doyoung vừa nói trong cuộc họp sao? Các công ty đấu thầu lần này rất nổi tiếng, và đội ngũ họ hợp tác cũng là đối thủ lâu năm của công ty chúng ta, nếu cậu không tới, chúng ta nhất định không thể thương lượng."
Sau đó, Jung Jaehyun mới nhận ra rằng khi đến lượt Kim Doyoung phát biểu vừa rồi, cậu mải nhìn người nên anh nói gì cậu quên bằng sạch.
BẠN ĐANG ĐỌC
JaeDo | Sự cố
Ficção GeralTác giả: Sugarfree3@ao3 Biên tập: C Bản edit chưa có sự cho phép của tác giả Vui lòng không mang ra ngoài!