Theo quan điểm của Jung Jaehyun, việc thích một ai đó nhưng trong lòng lại có khúc mắc là một điều tế nhị, giống như một cái gai tầm thường đâm vào da thịt, tuy vô thưởng vô phạt nhưng bản thân sẽ bị sự tồn tại của nó sẽ thu hút sự chú ý.
Từ lúc nào cậu nhận ra anh đang che giấu điều gì đó với chính mình? Jung Jaehyun không biết là lần tiếp xúc nào chứng minh suy nghĩ của cậu, hoặc có thể là sự tích lũy của những điều vụn vặt theo thời gian, thôi thúc những chân tướng mà cậu muốn khám phá nổi lên trên mặt nước.
Cậu nghĩ đến lời khen ngợi của Yuta dành cho Kim Doyoung hôm nay, đã biết tầm quan trọng của giao tiếp trong công việc, tại sao anh lại cố tình che giấu điều đó trong một mối quan hệ thân mật?
"Tại sao anh không muốn nói với em? Em phải là người đầu tiên biết về nó mới đúng."
Giọng điệu của Jung Jaehyun rất ổn định, thay vì phàn nàn, trong đó có một chút nghiêm túc.
Chỉ là Kim Doyoung vừa nghe ba chữ này đã kinh hãi, đầu óc trống rỗng, mặc dù bị ôm thật chặt nhưng sống lưng vẫn cảm thấy ớn lạnh, trong lòng tràn đầy nghi hoặc.
Jung Jaehyun đã biết? Chẳng lẽ là Suh Youngho nói cho cậu biết? Cậu biết chuyện từ khi nào?
Phản ứng của cậu ngoài dự liệu. Không có nhiều dao động tình cảm, thậm chí còn chọn thời điểm như vậy để lật bài với mình. Càng nghĩ càng thấy có gì đó không đúng, Kim Doyoung cảm thấy kỳ quái.
Lúc này anh không trả lời, sự im lặng kéo dài gần như nghe thấy tiếng thở của người phía sau. Jung Jaehyun áp vào gáy anh, như thể rất gắn liền với mảnh da đó.
Chuyện này sớm muộn gì cũng phải tìm cơ hội giải thích rõ ràng, nhưng lúc này Kim Doyoung sợ nhiều hơn đắn đo.
Anh vừa mới tình nguyện đối mặt thành thật với con tim của mình, lại nhanh như vậy phải đi mạo hiểm tiếp. Anh không biết liệu mình có thể giải thích rõ ràng nguyên nhân của tất cả những chuyện này trong một thời gian hay không, và cũng không chắc liệu Jung Jaehyun có hiểu được sau khi cậu nghe hết hay không.
Thường ngày anh không do dự thiếu quyết đoán như thế, nhưng khi đối mặt với Jung Jaehyun, anh trở nên không giống mình.
"Cậu có chắc là muốn nói về chuyện này bây giờ không?" Giọng anh khàn khàn.
Jung Jaehyun không nói chuyện, ngược lại hôn thật sâu vào tai của anh, sau đó xoay người, dừng ở trên vai cùng cổ của anh, "Nếu bây giờ em cắn xuống, nhất định sẽ rất đau nhỉ."
"Biết rồi còn hỏi." Kim Doyoung hơi thở không ổn định, thân thể bắt đầu chậm rãi nóng lên.
"Mọi người bây giờ hiếm khi sử dụng phương pháp đánh dấu đẫm máu như vậy." Jung Jaehyun cắn làn da mỏng manh, "Nhưng em vẫn muốn thử với anh."
Trái tim của Kim Doyoung đang rối bời, anh vẫn đang tiêu hóa sự thật rằng Jung Jaehyun đã biết sự thật, anh đang ở trong trạng thái sốc, đôi mắt anh thất thần.
Jung Jaehyun lật người anh lại và bắt đầu mặt đối mặt anh. Kim Doyoung cứ như vậy bị đè dưới người cậu, không còn chỗ trốn.
BẠN ĐANG ĐỌC
JaeDo | Sự cố
General FictionTác giả: Sugarfree3@ao3 Biên tập: C Bản edit chưa có sự cho phép của tác giả Vui lòng không mang ra ngoài!