Jewelry có chút cử động, từ từ mở mắt. Cái mùi đặc trưng của bệnh xá sộc vào mũi, khiến em khó chịu. Nhìn ngó xung quanh chẳng có một ai, em thở đứt quãng.
" Mình đã ở đây bao lâu rồi không biết "
Em suy nghĩ, nhìn ra phía cửa sổ, bầu trời chỉ toàn là mây và mây, hoàn toàn không có sự xuất hiện của bất kì ánh nắng nào cả. Em khó khăn ngồi dậy, dựa lưng vào đầu giường. Cơn đau chạy dài khắp cơ thể khiến em không chịu được mà nhăn mặt. Rốt cuộc là em đang mắc phải bệnh gì vậy chứ ?
Bà Pomfrey từ ngoài đi vào, thấy em đã tỉnh dậy liền mừng rỡ chạy tới.
- Trò Potter !! Trò đã tỉnh lại rồi, tạ ơn Merlin, cảm ơn người rất nhiều !!
Jewelry không hiểu những gì mà bà Pomfrey nói. Nhìn vẻ mặt của em, bà ấy cũng biết được điều đó, bèn giải thích.
- Trò đã bất tỉnh được hơn 5 tuần rồi đấy, trò Potter !!
Jewelry sốc tinh thần khi nghe bà ấy nói. Gì mà tận 5 tuần, có nghĩa là bản thân mình lâm vào tình trạng hôn mê ngắn còn gì. Bà Pomfrey nói tiếp.
- Ta vẫn còn một chuyện khá quan trọng cần nói với trò
- Chuyện gì ạ ?
- Trò phải tích cực uống thuốc vào nhé, bệnh tình của trò đang chuyển biến, có vẻ nặng hơn rồi.
Jewelry gật đầu. Chuyện bệnh tình của em, thật ra là một căn bệnh khó chữa vào đầu thế kỉ 18. Vì mầm mống virus vẫn còn vương lại ở đâu đó và chỉ tìm người có sức đề kháng yếu mà thâm nhập cho nên em đã không may mắc phải. Lúc phát hiện ra thì là lúc em đang học năm hai.
Bà Pomfrey vào trong lấy cháo và thuốc. Để lên trên kệ tủ. Em cũng nhìn thấy được bó hoa Táo Gai đã được ai đó cắm vào bình. Nhìn chúng thật sự rất đẹp. Sau khi ăn cháo, em uống thuốc và ngủ thêm một giấc để hồi sức lại.
//
Vừa học xong, Parkinson tách nhóm và nhanh chân đi thẳng đến bệnh thất. Khiến cho Malfoy và Blaise cảm thấy khó hiểu vì hành tung của cô nàng dạo gần đây có chút kì lạ.
- Nhỏ đó sao vậy ta ?
- Mày đi mà hỏi nó ấy !
Malfoy lướt ngang Gregory, Crabble và Blaise.
Parkinson từ ngoài cửa bước vào. Nhìn thấy em đang nằm trên giường, cùng tô cháo và ly thuốc trên bàn, cô biết rằng em đã tỉnh lại, nhưng vì không muốn đánh thức em cho nên đã giữ im lặng tuyệt đối.
Cô dọn dẹp mọi thứ, sau đó ngồi xuống cạnh giường em, gục đầu xuống ngủ một giấc, đêm qua cô nàng không ngủ vì thức trắng tìm thông tin liên quan đến căn bệnh của em. Giống như Hermione vậy.
Hermione, Ron và Harry cũng tới, ngay khi vừa hoàn thành xong buổi học Lịch Sử. Thấy Parkinson đang ngủ, họ cũng không muốn đánh thức cô nàng. Lần lượt chia nhau ra đứng xung quanh giường em, túc trực cho đến tối.
BẠN ĐANG ĐỌC
D.Malfoy | Hate or Love ?
Fanfictiond.malfoy cp: dracomalfoy x you không đem đi bất kì đâu khi chưa có sự cho phép. chúc đọc giả có trải nghiêm tốt về fic của tôi.