Chương 14

1.6K 137 5
                                    

Hắn ra khỏi đó, thay một bộ đồ mới, hắn tức giận bắn chết tên phản bội đó.

"Bọn khốn! Tôi sẽ giết chết chúng!"

"Khoan đã! Cậu bây giờ mà đến đó chỉ có chết!"_Kim ngăn hắn lại.

"Lũ khốn đó! Cậu nhìn lũ đó đã làm gì Pete đi!"

"Mắc gì cậu nổi giận!"

"Sao!"

"Tại sao lại nổi giận khi kẻ mà cậu ghét nhất sẽ chết, đúng như ý nguyện của cậu!"

"....!"

"Tại sao lại cứu 1 kẻ mà cậu lại muốn giết chết chứ! Rồi lại tức giận! Cậu chả phải muốn như vậy sao!?"

"Tôi!"

Kim bỏ đi, hắn đứng đó, suy nghĩ những chuyện vừa rồi, ai nấy đều đang ở trước cửa phòng chờ tin của bác sĩ, Macau đứng đó cầu nguyện cho cậu, chỉ với thời gian ngắn mà hầu hết thứ gia ai nấy đều rất quý mến cậu, vậy mà cái ngày cậu lập công lại chính là ngày cậu sắp rời khỏi thế giới này...cậu ở bên trong thở thoi thóp, bác sĩ đang làm phẩu thuật lấy viên đạn ra, nhịp tim càng ngày càng yếu, cùng với khi nãy nước đã xém tràn vào phổi mà cậu đang trong tình trạng nguy kịch...bác sĩ tay đầy máu đi ra ngoài.

"Tôi cần thêm 2 bác sĩ, cùng với lượng máu đang mất của bệnh nhân! Trong 30p nữa, tôi cần tất cả các thiết bị hiện đại để có thể tiếp hơi cùng với phẩu thuật! Nhanh lên, bệnh nhân sắp không trụ nổi rồi!"

Hắn đang ngồi đó ôm đầu, nghe đến câu " không trụ nổi " mà vô cùng lo sợ, nhanh chóng sai người chuẩn bị, hai bác sĩ giỏi cũng được ngài Gun gọi đến, cả ba tiến hành cuộc phẩu thuật 50/50, chưa bao giờ mà hắn lại cảm nhận rõ giữa ranh giới sống và chết đến vậy...chưa bao giờ mà tất cả vệ sĩ thứ gia cầu nguyện cho 1 ai đó, họ như gục ngã, nếu kéo 1 thiên thần ở lại trần gian.

Âm thanh tim ngừng đập vang ra bên ngoài, hắn đứng bật dậy, âm thanh đó càng ngày càng rõ, Macau ôm lấy ba mình sợ hãi cầu xin ông trời đừng cậu đi..những vệ sĩ như ngừng thở theo...âm thanh đó dần dần biến mất, cánh cửa mà bao nhiêu người chờ đợi cuối cùng cũng đã mở ra, ai nấy đều ào đến hỏi về cậu.

"Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch! Nhưng vì vết thương bị nhiễm trùng nghiêm trọng nên bệnh nhân sẽ trãi qua cơn sốt cao, phổi cũng không thấm nước nên hiện tại không sao! Nhưng nhớ để ý cơn sốt, cơn sốt có thể khiến bệnh nhân nguy hiểm lắm đó!"

Vừa nói cậu không sao, ai nấy đều nhảy cẩn lên vui mừng, hò hét, ai nấy đều ôm nhau, có cả những người còn khóc lớn, Macau ôm lão ngồi khóc như 1 đứa trẻ, lão cũng chỉ ôm lấy con trai mình, vuốt ve đứa nhỏ, lão ngước nhìn đứa con trai lớn đang đứng đó, cánh tay lão nắm lấy tay hắn.

"Cậu ấy không sao rồi! Con đừng quá lo lắng!"

"Ai..ai nói con lo cho cậu ta!"_hắn bỏ đi.

Kim từ xa nhìn thấy cảnh tượng này cũng vui mừng theo, nếu như chính gia có tình người như ở thứ gia thì tốt biết mấy, anh mĩm cười.

(VegasPete) Anh Rể! Tôi Yêu Anh Ấy!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ