Chương cuối

2.3K 130 24
                                    

Buổi tiệc sinh nhật cũng được tổ chức, khá là hoành tráng đó chứ! Chỉ cần nhìn thấy dàn vệ sĩ mặc toàn đồ màu mè của thuỷ thủ mặt trăng là đủ hiểu, cậu là nhân vật chính nên ngay từ sớm đã được mọi người chăm như chăm con rồi...

Trong phòng lúc này cậu đang chỉnh áo, chỉnh tóc lại cho hắn.

"Vegas! Em lại già thêm 1 tuổi rồi!"

"Em vẫn còn trẻ đẹp lắm!"

"Trẻ như năm 20 mấy không!?"

"Chắc là ở khoảng đó!"

"Vegas! Chúng ta đã trãi qua rất nhiều chuyện nhỉ!?"

"Ừ! Rất nhiều!"

"Trước khi gia nhập tiệc! Nên làm gì trước nhỉ!?"

Cậu nhìn hắn, hỏi! Hắn cưng chiều nhìn cậu, cúi xuống hôn lấy đôi môi hồng hào đó...cả hai ôm lấy nhau trong căn phòng nhỏ.

Bên ngoài

"Sao em lại ở đây!"

"Mẹ đã nhận em là con nuôi rồi! Em ở đây là chuyện đương nhiên!"

"Pat! Em...!"

"Giờ chúng ta chỉ là anh em! Anh nên tập làm quen đi!"

Pat lướt ngang qua nhóc..cảm giác khó chịu khiến Venice tự tức giận, điên máu lên vì chính câu nói đó sau.

Buổi tiệc bắt đầu, ngoài mấy cái điệu nhảy và nhạc thì không còn gì nữa... Cậu đi lại chỗ con trai mình đang ngồi.

"Venice! Mẹ định cho Pat đi xem mắt! Định cho thằng bé quen với 1 cậu nhóc! Con của đối tác làm ăn của mẹ! Con thấy thế nào!?"

"Mẹ! Sao mẹ lại..!"

"Hử! Mẹ thích! Con có ý kiến à!?"

"Con..con không có ý kiến!"

Cậu cười thầm, vỗ vai nhóc con rồi đi lại chỗ bàn tiệc khác để chơi..để lại không gian cho cậu con trai! Nhóc con ngó quanh mà chả thấy Pat đâu, liền khó chịu đi tìm...hắn thấy con trai mình đang phát điên ở đằng kia liền đi lại.

"Con tìm Pat à!?"

"Em ấy đâu rồi ba!"

"Thằng bé có hẹn với cậu nhóc nào rồi! Giờ chắc cả hai đã rời khỏi đây để đi chơi rồi!"

"Mẹ kiếp!"_Venice vứt mạnh điếu thuốc lá, chạy nhanh ra ngoài.

"Chà...chồng yêu nay lừa người giỏi dữ ta!"_cậu đi lại, nhìn hắn.

"Do vợ yêu chỉ anh thôi!"

Hắn nhìn cậu cười...

*Pete*

Vì sao lại chọn tên nhóc đó làm con dâu sau! Vì đơn giản thằng bé giống tôi...có lẽ vì thằng bé quá yếu đuối giữa cuộc sống đầy gian khổ này...thằng bé giống tôi về trái tim chân thành nhưng về tính cách thì không! Thằng bé khá yếu đuối, nhưng thật tốt, vì hãy yếu đuối để có được sự thương hại, đừng như tôi, cố mạnh mẽ lại chỉ làm đau mình hơn...nhưng vì con tôi, nên tôi mới hoàn toàn tin rằng, cả hai đứa nhỏ sẽ ở bên nhau! Nhìn cách lo lắng và thái độ tức giận đó của con, tôi liền biết chắc là Venice nhà tôi yêu nhiều hơn rồi! Nhưng mà, tuổi trẻ mà...ai ai mà dám thổ lộ mình chứ! Vậy để mẹ giúp con một tay nha.

(VegasPete) Anh Rể! Tôi Yêu Anh Ấy!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ