6

501 42 3
                                    

Dạo này sáng nào đến lớp trên bàn của Ji An cũng có một hộp sữa và túi bánh mì. Mấy bạn trong lớp bảo là của Soobin mua cho cô nên Ji An mới thắc mắc hỏi:

- Sao ngày nào cũng mua đồ ăn sáng cho tui chi vậy, tui không có thói quen ăn sáng.

- Không có thì bây giờ tập thói quen ăn sáng, người gầy như que củi í.

Mấy lần trước bồng Ji An thấy người cô nhẹ hều vậy mà lại cứ hay đấm đá chạy nhảy thể thao nên Soobin lo lắng quyết bồi bổ cho cô.

- Vậy để tui tự mua, lần sau cậu không cần mua cho tui đâu, tốn tiền lắm.

Mấy bạn học ngồi gần đó cứ lầm bầm mắng nhỏ Ji An là đồ ngốc. Soobin nói:

- Tại thấy cậu bị tui bắt học hành vất vả nên tui muốn bù đắp cho cậu thôi, không có gì đâu.

Ji An chẳng mảy may nghĩ gì. Thôi thì có của chùa ăn cũng được, nghĩ lại thì nhà cậu ta cũng giàu, mai mốt mua gì bù lại cậu ấy vậy. Nhìn lại thấy cậu ta còn mua đúng hãng sữa mà nhỏ thích uống nên Ji An cũng vui vẻ tu một hơi rồi quay sang nhoẻn miệng cảm ơn.

- Lau mép đi kìa. - Soobin nói rồi khẽ cười.

Dạo này tuy điểm trung bình các môn của Ji An đều cải thiện hơn trước nhưng môn hóa vẫn cứ là í ẹ nên lại bị giáo viên môn hóa gọi lên "đôn đốc" học tập. Tan học hôm đó Soobin kiên nhẫn giảng lại kiến thức hóa từ đầu năm cho Ji An do nhỏ này mất kiến thức căn bản trầm trọng. Nghe một hồi mà Ji An vẫn cứ ù ù cạc cạc chả hiểu gì, đành cúi đầu buồn buồn bảo:

- Xin lỗi cậu...

- Sao lại xin lỗi?

- Cậu nhiệt tình giảng nãy giờ mà tui chẳng hiểu gì hết trơn á.

- Vậy để tui giảng lại lần nữa chậm hơn, nha.

- Cậu kiên nhẫn với tui thật, tui còn không đủ kiên nhẫn như vậy với bản thân mình nữa.. haiz.. cứ học dốt như vầy thì sao này tui làm được gì hả trời..

- Thì thôi, một nhà chỉ cần một người học giỏi là được rồi.

- Hả? Là sao?

- Thì sau này cậu không cần làm gì hết.

- Vậy rồi lấy gì ăn?

- Tui nuôi.

- Hở? Gì cơ? Tự nhiên nuôi tui.

Mệt mỏi vì nhỏ Ji An này chẳng hiểu ý người ta gì hết nên Soobin bực dọc bảo:

- Thôi, học bài tiếp đi.

Nhưng Soobin quả thực rất kiên nhẫn với chuyện học hành của Ji An. Một người không muốn học và một người cứ dí cho học. Tối Soobin nhắn bảo Ji An lôi bài ra video call cùng học với cậu.

"Sợ sau này không có gì ăn thì lấy bài ra làm mau."

"Thôi hông học đâu, lạnh lắm."

"Trời lạnh liên quan gì? Học đi cho ấm thân"

 Ji An nhắn lại:

"Học bài thì ấm vào thân

Nhưng mà đi ngủ thì ấm từ chân đến đầu"

Soobin lại nhắn

"Học không chơi đánh rơi tuổi trẻ

|Soobin| Nếu chúng ta là bạn họcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ