49.Tàn thật rồi

734 99 31
                                    

Min Yoongi đi vào sân nhà họ Kim, cảm thấy bầu không khí im ắng hơn bình thường. Chú Han đang đứng tuới nước cho cây thấy Yoongi thì vội vàng tắt vòi nước, nhanh chân đi tới chỗ omega.

"Cậu Min đến đón Minjae sao?"

"Dạ." Yoongi gật đầu.

"Minjae đang được người làm chăm trong nhà đấy ạ. Kim thiếu gia tối quá gặp tai nạn nên giờ ông chủ đang trong bệnh viện, quản gia thì lo đủ thứ việc. Có cậu đến đón Minjae thì tốt quá, thiếu gia nhỏ cứ khóc mãi."

"Chú...nói sao?" Yoongi hoảng hốt, sống lưng bất giác nổi cơn lạnh. "Taehyung bị tai nạn ạ?"

"Vâng, vâng." Chú Han với gương mặt lo âu nói. "Đêm qua có điện thoại gọi đến nói thiếu gia bị tai nạn được đưa vào bệnh viện, cần phải phẫu thuật gấp. Hồi sáng nghe mọi người nói rằng cậu ấy đã phẫu thuật xong và đưa ra phòng nghỉ rồi. Cũng đã ổn rồi ạ."

Cả người Yoongi cứng đờ. Lúc tối có nhắn cho Kim Taehyung nói trước là sáng mai sẽ qua đón Minjae, nhưng mãi không thấy trả lời. Sáng nay vốn định đến đón Minjae rồi nói chuyện với Taehyung nhưng không ngờ lại nhận được tin này.

"Vậy...vậy con vào xem Minjae."

"Vâng, cậu đi đi, hồi sáng giờ thằng bé cứ khóc mãi."

Yoongi trong lòng lo lắng đi vào trong nhà. Vừa vào cửa đã nghe tiếng khóc của Minjae. Yoongi vội vàng ôm lấy con trai dỗ dành, để hương hoa bao bọc lấy thằng bé vỗ về.

"Xin lỗi cậu Min, thiếu gia nhỏ cứ khóc mãi thôi, chúng tôi cũng không biết phải làm sao." Dì Han vội vàng nói.

"Không sao ạ." Yoongi vỗ về con trai, lấy khăn lau nước mắt chảy dài trên mặt.

"Tiểu thiếu gia từ tối qua đã không có hơi của thiếu gia nên mới khó chiều như vậy..." Dì Han đau lòng nói.

Yoongi sốt ruột trong lòng, một phần muốn vào bệnh viện xem thử Taehyung, một phần lại xót con trai, không muốn để Minjae ở nhà.

"Ông chủ gọi ạ." Một người làm cầm điện thoại đem đến cho dì Han, bà nhanh chóng bắt máy.

Jeong Dal trong bệnh viện cũng lo cho Minjae ở nhà nên gọi điện về. Nghe có Yoongi đến thì trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

"Dì đưa điện thoại cho Yoongi giúp tôi."

"Vâng." Dì Han vội vàng đưa điện thoại cho Yoongi, đưa tay ôm lấy Minjae giùm omega.

"...Con nghe ạ."

"Yoongi, có con tốt quá. Mấy ngày nay có thể để Minjae ở chỗ con không? Ba sợ thằng bé bị thiếu hơi của hai đứa..."

"Dạ vâng, để con trông Minjae." Yoongi trả lời rồi ngập ngừng hỏi. "Taehyung...sao rồi ba?"

"Nó hả?" Jeong Dal nhìn tới Taehyung đang ngó mắt qua chỗ mình. "Vừa mới tỉnh lúc nãy, bị gãy chân với gãy tay, trầy xước ngoài da một chút. Cũng may là không bị ảnh hưởng đến đầu hay nội tạng gì."

"Dạ...vậy ba làm gì thì làm đi ạ."

"Ừm...vậy Minjae nhờ con nhé. Có gì thì cứ nói với người làm trong nhà."

[Taegi] Cuối mùa xuân năm đóNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ