Chương 1371 - 1372: Cô gái ngoan ngoãn hắc hóa (7-8)

1.1K 118 14
                                    

Nguyên tác: Đỗ Liễu Liễu

Trans: Minh Nguyệt

Beta: Beltious Soulia/Dã Linh


Chương 6 (1371):

"Nghe nói thành tích của chị ta rất tốt, nhờ đứng nhất mà thi vào cấp 3, đến giờ vẫn giữ được vị trí top 1."

Đường Quả là học sinh 3 tốt, đây là chuyện mà cả trường đều biết.

Mấy trường học cạnh tranh khác với trường này cũng thường xuyên lấy thành tích của cô ra so sánh với các học sinh trong trường.

"Vậy thì đã sao, điểm số không có nghĩa là tất cả. Tuổi của chúng ta còn trẻ, lãng phí thời gian vào học hành thật quá vô nghĩa. Thời thanh xuân không chơi cho đã, tương lai nhất định sẽ hối hận."

Mấy cô ả bên cạnh Ô Linh Linh lớn tiếng nói ra quan điểm của mình.

Lúc nói thành tích của Đường Quả, trong giọng nói của ả mang theo sự ghen tị mà đến bản thân ả cũng không phát hiện ra.

Lúc nói đến gia thế của Đường Quả, có sự ngưỡng mộ mà ả không để ý thấy.

Cuối cùng những sự ngưỡng mộ và đố kỵ này biến thành ghen ghét, thực tế ả chẳng qua chỉ là không ăn được nho thì nói nho chua thôi.

Là học sinh, có ai không hy vọng kết quả học tập tốt? Thành tích tốt rồi thì vừa nở mày nở mặt trước phụ huynh, vừa có thể chơi vui vẻ.

Ô Linh Linh đang thao thao bất tuyệt thì đột nhiên cảm thấy không đúng lắm, vừa ngẩng đầu lên nhìn thì phát hiện Đường Quả không biết vì sao mà đi đến trước mặt ả.

Mặt ả cũng đỏ lên, cảm giác lén lút nói xấu sau lưng người khác bị bắt quả tang cực kỳ xấu hổ.

"Chị họ, chị còn không lên lớp, không đi thì sẽ trễ đấy."

Ánh mắt ôn hòa của Đường Quả quét qua cô ta một cái, "Em chưa từng nghĩ đến mẹ mình à, em lớp 9 rồi, sắp thi lên cấp 3 thì nên hiểu chuyện đi. Em cả ngày trốn học ở bên ngoài ăn chơi với bọn lưu manh, em không nghĩ đến mẹ em sao?"

"Dì nhỏ vì có tiền cho em học hành mà một mình làm hai việc, còn nấu bữa sáng và bữa tối cho em. Em thì lại lấy tiền chơi một cách yên tâm thoải mái, không cố gắng học tập, tùy ý trốn học, cãi lại giáo viên. Em nói cuộc đời của chị đã được sắp xếp sẵn, tuần tự mà tiến, ngốc nghếch học tập chẳng thú vị gì, đây là lãng phí thanh xuân, thế em thì sao?"

Ô Linh Linh tuyệt đối không ngờ rằng Đường Quả sẽ nói những lời này với ả.

Hơn nữa xung quanh còn có người đi qua, nhìn thấy Ô Linh Linh bị học sinh ba tốt của bên cấp 3 dạy bảo thì đều cười đùa đi vào trường, tựa như phát hiện thứ gì đó kỳ lạ vậy.

Ô Linh Linh cảm thấy mất hết thể hiện, "Chị có tư cách gì mà quản tôi? Tôi tiêu tiền của bố mẹ tôi, lại không tiêu tiền của chị."

"Linh Linh, mẹ chị không nỡ để dì nhỏ chịu khổ nhiều, tiền học phí em học ở trường này do mẹ chị trả." Đường Quả nhíu mày, "Nếu không phải mẹ chị giúp em trả học phí, chị cũng sẽ không quản chuyện của em. Em đừng tưởng rằng tiền của nhà chị là do gió thổi đến, vì kiếm tiền mà bố mẹ chị ngày ngày đi công tác, ở bên ngoài chạy tới chạy lui, vất vả không kém dì nhỏ đâu. Chị nói những lời này là vì thương bố mẹ chị, bỏ tiền cho loại người không cố gắng học tập, cả ngày trốn học như em."

[DỊCH] (Quyển 5) Xuyên nhanh: Nữ phụ bình tĩnh chút! - Đỗ Liễu LiễuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ