Chap 77

60 13 0
                                    

    Chieri nghiêng đầu, xem cái người đã quen biết ngót nghét đã gần bốn năm. Cái con người dễ ngượng ngùng vậy mà... trở nên cường ngạnh từ lúc nào rồi?

Mái tóc xanh đông đưa theo nhịp bước chân của Chieri hướng vào trong bóng tối nơi hậu trường.

Mở nhẹ bờ mi để lộ đôi đành tử màu nâu ánh lên vẻ dịu dàng, Misaka vẫn chờ đợi. Cô ấy tin vào khả năng phán đoán và cảm giác của bản thân.

Tiếng đàn piano đệm theo tiếng violin vang lên. Chieri trong bộ trang phục biểu diễn ngồi bên cây đàn đen tuyền, ánh sáng chiếu thẳng từ trên xuống khiến gương mặt cô ấy hiện lên một tầng quang.

Misaka khẽ nhếc môi tạo thành nụ cười nhạt. Cánh tay kéo đàn càng lúc càng nhanh tạo ra giai diệu dồn dập hơn. Hưng phấn rõ ràng!

"Chúng ta đặt cược đi Chieri." Misaka thu tay bỏ vào túi quần. "Tôi cược thứ cô muốn là..." Tóc nâu hướng đầu về phía sàn diễn tối tăm. "Sân khấu."

Đừng để ý đến ánh mắt của người khác Chieri, cô tuyệt vời hơn thế rất nhiều. Misaka đã nhìn thấy, tuy là lúc đó Sono Chieri chỉ là một thực tập sinh vô danh, nhưng mà thứ ánh mắt rực rỡ đó.

Chỉ có những người thực sự yêu sân khấu, thực sự rất rất yêu ca hát mới có thể có ánh mắt tràn đầy tinh quang như thế trên sâu khấu.

Lúc ấy, Chieri như một thiên thần tinh nghịch mà đến thế gian rong chơi, phơi bày hết thẩy yêu thích hờn ghét của bản thân. Đem hết nhiệt huyết phát quang nơi sân khấu u tối.

Chiếu rội vùng trời đêm đầy tịch mịch, thứ hào quang đủ sắc màu ấy thật đẹp! Đẹp đến mức khắc sâu vào tâm trí người khác.

"Cô nhất định lên sân khấu. Nếu tôi thua tùy ý cô xử." Đây là cơ hội cuối cùng để cô nàng thần tượng quyết định có tiếp tục làm một Idol nữa hay không. "Tôi sẽ chờ cô."

Misaka không thèm nghe Chieri có chấp nhận đánh cược hay không, cũng không cần biết cô ấy đưa ra giá cược là gì. "Đừng để bản thân sống trong hối hận, Chieri." Cô nàng tóc nâu nhấc chân liền đi mất.

Để lại Chieri với trái tim ngổn ngang cảm xúc.

Tiếng hòa tấu kết thúc, mọi người vội vàng vỗ tay. Một ít người hú hét gọi tên Chieri, có thể thấy họ là người hâm mộ trung thành của cô nàng.

"Chieri-chan, tôi nhớ em!"

"Tụi này chờ em quay lại đó!"

"Chieri! Chieri! Chieri!"

"Mừng quay trở lại Chieri."

"Em yêu chị, Chieri!"

Chieri mỉm cười nhìn dưới khán đài. Khán đài không có nhiều người, cũng không có hình ảnh, băng rôn hay bảng đèn leg đầy náo nhiệt. Khán đài chỉ có những tiếng la lớn mang đầy chân thành đành cho cô gái mang đôi mắt xanh trời.

Đây, đây chính là cảm giác tuyệt nhất trên đời. Chieri có thể triển lãm bản thân trên sâu khấn, dưới khán đài sẽ là những người luôn duy trì, luôn ủng hộ cô ấy.

[ Haruno Sakura ] After the war. Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ