Chương 9

128 5 0
                                    

Chương 9

(Vui lòng không reup)

Sau đêm lễ hội ngắm pháo hoa ấy, mẹ cậu gọi điện bảo muốn cậu đưa anh tới nhà chơi. Bà ấy cũng biết việc anh bị mù. 10 ngày sau đấy, cậu cũng có đưa anh về nhà mình chơi, anh cứ bám dính lấy cậu không rời nửa bước.

-Rin - kun, con có thể ra ngoài để mẹ nói chuyện riêng với sensei được không?

Cậu sốt ruột từ lúc đến đây tới giờ, nhất quyết không chịu buông anh ra.

-Mẹ có gì cứ nói đi.

Nhìn mẹ thở dài, cậu càng thêm khó hiểu.

-Vậy được. Mẹ muốn 2 đứa chia tay với nhau, nhất định phải chia tay. Con không thấy là sensei bây giờ chỉ là kẻ kém cỏi, ngay cả đứng còn không vững thì lấy gì mà chăm sóc tốt cho con được?

-Mẹ nói hết chưa?

-Chưa đâu. Mẹ còn muốn nói với sensei rằng : hãy buông tha cho con trai tôi, cậu ở bên nó sẽ khiến nó khổ sở. Hayaka - san không thấy là chính cậu đang gián tiếp giết chết nó à?

Anh bất ngờ, sự giằng xé càng thêm sâu. Môi anh run run, gượng cười trong buồn bã.

-Thành thật xin lỗi bác, nhưng cháu không thể buông em ấy ra được. Chính em ấy đã nói với cháu, Rin cảm thấy hạnh phúc khi được ngồi ăn cùng cháu, được đưa cháu tới những nơi em ấy thích. Nếu bắt cháu phải buông tay Rin, chắc em ấy không chịu nổi.

-Jun...

Cậu cảm động phát khóc, rồi có chút hờn dỗi khi nhìn mẹ mình.

Nhưng thật bất ngờ, mẹ cậu quỳ xuống trước mặt 2 người.

-Tôi xin cậu, buông tha cho nó. Đó không phải hạnh phúc, nó làm sao có thể vui vẻ khi ở cạnh 1 người mù như cậu chứ?

-Mẹ...mau đứng lên đi ạ, đừng quỳ vậy.

Anh sửng sốt, nhận ra mẹ cậu đang quỳ.

-Sensei, cầu xin cậu...

Anh cũng quỳ xuống dưới sàn, mắt hướng đi đâu đó thật mông lung.

-Cháu không muốn Rin phải đau khổ, tự nhốt mình trong phòng như 2 năm trước. Bác cũng biết em ấy là người nhạy cảm, chỉ cần 1 chút chuyện nhỏ cũng khiến Rin lo sợ cả ngày trời. Bác nói thế là bác muốn giết em ấy. Cháu cũng từng nghĩ như bác, cho rằng cháu đang làm khổ người mình yêu nhất. Thế nhưng từ lúc em ấy nói bằng giọng vui vẻ về hạnh phúc khi bên cháu, trái tim cháu liền muốn giữ em ấy ở lại mãi.

Cậu khổ sở nhìn. -2 người mau đứng dậy, chuyện này...

-Lỡ 1 ngày nó vứt bỏ cậu, sensei sẽ làm thế nào?

-Cháu sẽ chúc em ấy may mắn.

-Tại sao?

-Vì em ấy là báu vật của cháu. Ngay cả chiếc nhẫn mua tặng em ấy cũng là số tiền cháu dành dụm rất lâu, bởi vì cháu muốn đem sự vui vẻ hân hoan đến cho em ấy.

-Cậu diễn đủ chưa, rồi thì cút đi, chắc cậu chỉ muốn tài sản của nó thôi chứ gì?

Cậu bắt đầu nổi giận đến mức không kiềm chế được, quát giọng.

[Boy Love/Hoàn] Hẹn Mai NhéNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ