Chương 16

152 4 0
                                    

Chương 16

Anh bế cậu trở lại giường, làm tiếp chuyện đang dở.

-Ah...ưm...a...ha...ưm...a...sâu lắm...ưm...

Nắm lấy tay cậu, anh liên tục đẩy hông.

-Anh thương em, và chúng ta là đã kết hôn. Như thế đã đủ để anh trói buộc em chưa?

Tay nắm ga trải giường, cậu nhìn anh chăm chú.

-Liệu anh muốn em ở bên cạnh anh, ôm mỗi anh, là sai sao?

-Anh giận tới mức này hả?

Cậu nhướn mày nhìn anh.

-Phải.

-Vậy, từ giờ em để anh đi theo em khi có công chuyện được chứ?

-Ừm...

-Hay mình tuyển nhân viên đi?

-Cái đấy để khi khác tính, giờ anh muốn chỉ có 2 chúng ta.

Anh rút cự vật ra khỏi hậu huyệt, rồi cho ngón tay vào "lỗ nhỏ" kia mà ngoáy.

-Nhột quá, sensei...ưm...

Má cậu dần đỏ lên. Mặc dù xấu hổ, nhưng cậu vẫn nhìn anh. Ấy thế mà anh còn xấu hổ hơn cả cậu, má đã ửng đỏ vì nhìn bộ dạng dâm đãng của người trước mặt.

-Sensei...Jun à...Jun...ưm...a...ha...Jun...

Anh dừng tay lại, để đâm "thằng nhỏ" vào nơi đó 1 lần nữa. Cậu ưỡn ngực lên, miệng không ngừng rên rỉ.

-ưm...a...ư...a...Jun, anh không...thích chơi...sextoyr à...

-Không.

-Cả Sm cũng không...ưm...

-Đúng, anh không thích. Anh chỉ muốn làm chuyện này theo cách bình thường nhất.

Anh Bắn hết tinh dịch vào trong hậu huyệt cậu, cùng lúc cậu cũng bắn hết dịch ra ngoài. 2 người thở hổn hển, anh nằm xuống bên cạnh cậu. Môi chợt nhếch lên nhìn trần nhà, anh đắp chăn lên người cậu, hơi thở cậu từ từ trở nên chậm dần, rồi thở đều đều.

-Lúc trước kia...

Anh nghe cậu bắt chuyện, quay sang quan sát biểu cảm ở gương mặt cậu.

-Anh đâu có dễ nổi giận như thế đâu?

-....

Không khí lại chìm vào im lặng, vì 1 người hỏi mà người kia không đáp. Phải mất khoảng 15 phút sau, anh mới lên tiếng.

-Em nghỉ ngơi đi, anh xuống trông quán.

-Vâng.

***

Đến chập tối, anh đang chỉnh lại đống sách bị khách bới bừa lên trở lại kệ. Thì cậu đã tắm rửa và thay đồ từ bao giờ rồi, mặc bộ quần áo trông lịch lãm gọn gàng lắm. Cậu đi đến nói với anh như kiểu thông báo.

-Tối nay em có chút công chuyện, em làm nốt hôm nay nha. Mai sẽ để anh giải quyết nốt, được chưa?

-Ừm, em nhớ về sớm đấy.

-Dạ, tạm biệt anh.

-Tạm biệt em.

Anh nói dài giọng ra như đang nản, nhìn theo bóng dáng cậu khuất dần ở cửa trước. Nay có tài xế riêng đến đón cậu, xe xịn hẳn hoi.

[Boy Love/Hoàn] Hẹn Mai NhéNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ