Nói cho sang vậy thôi chứ Y/n và cả Cedric cũng đã mập mờ với nhau 6 năm rồi, kể từ khi cô học năm nhất còn Ced học năm hai. Lúc ấy ai cũng ngại vì đó cũng là lần đầu tiên họ dành tình cảm đầu đời trong sáng cho một ai đó. Rồi dần dần, cũng đến lúc họ phải chịu trách nhiệm cho cảm xúc của bản thân và người kia. Giờ họ đã chính thức là "gì đó" của nhau.
Y/n chưa từng nghĩ đến việc trả đũa với những gì Cho làm với hai người. Nếu đứng trước gương mặt xinh đẹp đó của Cho thì chắc Y/n sẽ là người gục ngã trước. Nên việc trả thù cô ấy hại Ced và Y/n chơi trò đuổi bắt từ giáng sinh cho đến tháng 6 là không khả thi.
Vậy thì đương nhiên, cách trả đũa tốt nhất là chọ họ thấy Ced và Y/n đang hạnh phúc thế nào. Cedric sẽ khiến cái trường này phát chán với việc anh và bạn gái Y/n tình tứ.
Không phải tự nhiên mà họ yêu nhau, mưa dầm thì thấm lâu thôi.
Y/n vẫn còn nhớ lần khiến cô ấy không thể nào quên Cedric được. Đó là một ngày tháng 10 trời chập nắng, Y/n ngước lên bầu trời cao dõi theo những đám mây bay cùng với những cầu thủ lướt qua lướt lại, mây trời trôi bình lặng nhưng người dưới này thì không. Hôm nay là trận đấu đầu tiên của hai nhà mà.
Thật sự thì Y/n cũng chẳng quan tâm đến trận đấu lắm, vì vụ đội vàng không đấu lại bất kỳ đội nào thì cả trường đồn ầm, cô cũng không có thời gian quan tâm. Lâu lâu chỉ hờ hững ngó xuống bản điểm mà thấy đội "không phải màu vàng" đã 70, còn bên kia mới 30.
Rồi đột nhiên bóng ai đó nhẹ nhàng vụt qua nơi đây, quyến rũ ngây ngất loạn nhịp làm tim mê say.
Không
Một thằng nào đó bên Hufflepuff bay xẹt qua Y/n, làm vướng đuôi áo chùng của cô vào chổi của nó, cây chổi của nó đi quá nhanh và kéo theo Y/n ngã xuống từ kháng đài, phải chục thước là ít.
Địt cụ, biết ngay là từ đầu việc anh giỏi nhất là báo thủ mà.
Tầm này thì chắc không chết cũng tàn tật, nhưng rồi một cây chổi vụt xuống và người trên chổi đỡ lấy cô mượt hơn cả sunsilk. Cô còn bất ngờ nữa là, đây có còn là con người không vậy? Y/n nghe đám cùng nhà ngồi cạnh mình hét lên, nhưng rồi cô và anh ta lại lao lên như hai mũi tên tỏa sáng:
- Làm sao mà anh làm được hay vậy? - Y/n vừa bám lấy anh ta, vừa nói trong khi cây chổi vẫn đung đưa trong gió. - Anh cho tôi về chổ được không?
- Để tôi tìm thấy snitch đã.
Hẳn là anh ta đang giỡn mặt sau khi dọa Y/n một phen hú hồn tưởng chết. Y/n cũng đành chịu, vì hình như anh ta đang kệ việc mọi người kêu anh ta nhả Y/n ra. Cô lia mắt quanh sân đấu rồi nhìn thấy một cái gí đó như là tia chớp vàng rực đang bay là là bên dưới một cột gôn:
- Anh biết gì không, nếu tôi không nhầm thì thứ anh tìm đang ở kia kìa.
- ĐÂU?
- Kia kìa!! Dưới cột gôn giữa của đội anh á.
- Em có sợ tốc độ không?
- Hơi hơi...
- Vậy em có ghét tôi không?
BẠN ĐANG ĐỌC
My One [Hogwart x Reader]
FanfictionFandom dead lâu rồi nhưng chỉ có mình mình đọc lại sách