Chương 16: Có Tiền

621 47 1
                                    

Sau khi Ngụy Vô Tiện biết được trên người Lam Trạm không còn bao nhiêu tiền tài, cũng không cảm thấy áy náy. Vài năm nay, Lam Trạm trong lúc vô thức đã dạy cho y một đạo lý: bọn họ là đạo lữ thân thiết nhất. Cho nên Lam Trạm làm cái gì cũng như chính là Ngụy Vô Tiện làm cái đó. Tiền của Lam Trạm cũng chính là tiền của Ngụy Vô Tiện.


Tiêu thì cứ tiêu đi. Ngụy Vô Tiện cũng không phải không kiếm về được. Lại nói tiếp cái nhẫn trữ vật này! Lam Trạm nói, trên đất liền căn bản là không có cái gì giống như vậy. Túi trữ vật rất nhỏ. Nhưng mà tiên môn bách gia đều dùng túi trữ vật thôi. Chưa nói tới nhẫn trữ vật do y làm lớn thế nào, chỉ nói chuyện dễ mang theo bên người, không dễ đánh mất. Thứ như vậy nhất định là bán được nhiều tiền lắm.


Còn nữa, y cũng không chỉ biết làm cái này. Vài năm nay trên đảo y đã làm ra không ít đồ. Có lẽ là trong đầu không có trí nhớ khác, vài năm nay, ý tưởng của y đặc biệt sinh động. Thường thường có ý tưởng, chỉ bằng sức chú tâm của y, rất nhanh có thể làm ra. Ngay cả Âm Hổ Phù trên người y cũng đã bị làm thành hai ngối Ngự Quỷ Lệnh, chia ra y và Lam Trạm, mỗi người một khối. Bình thường có thể phòng ngự, cũng có thể sai khiến quỷ vật. Lúc dung hợp hai khối lệnh bài này, liền có thể hiệu lệnh vạn quỷ trong thiên hạ, làm cho tất cả tai họa phải nghe theo lệnh y. Hơn nữa, khối lệnh bài này nhận chủ. Cho dù rơi vào trong tay người khác cũng chỉ là khối sắt vụn vô dụng.


Hai người cũng không mang theo nhiều đồ, bỏ hết đồ dùng hằng ngày vào trong nhẫn, liền cáo biệt người Ôn Gia, ngự kiếm rời đi. Ngụy Vô Tiện không có linh kiếm, nhưng y và Lam Vong Cơ dùng nguyên liệu trên đảo làm thành hai thanh linh kiếm hết sức độc đáo. Chủ thể của hai thanh kiếm này đều là lam ngọc, cho nên thoạt nhìn trong suốt, xanh lam như hai khối băng. Xinh đẹp vô cùng. Y và Lam Vong Cơ mỗi người một thanh, hình dạng giống nhau. Chính là kiếm đạo lữ. Tuy rằng không bằng Tị Trần, nhưng cũng là hai thanh linh kiếm không tồi. Lam Vong Cơ dùng thanh linh kiếm này trên địa bàn của tiên môn cũng sẽ không dễ dàng để người phát hiện ra thân phận.


Cho đến lúc này Lam Vong Cơ mới nhận ra Ngụy Vô Tiện đã sớm chuẩn bị cho chuyến đi này, đã lo liệu đủ thứ rồi. Hắn vẫn nghĩ Ngụy Vô Tiện luyện khí vì hứng thú. Thì ra y vẫn một mực nghĩ cho hắn, săn sóc cái tâm lý rời đi thân nhân của hắn, trong lòng muốn cùng hắn về thăm người nhà.


Đảo Hạ Mộc cách đất liền mấy ngày đi thuyền. Nhưng nếu ngự kiếm chỉ cần một ngày là đủ. Người trên đảo bọn họ sớm đã có sẵn đường đi qua lại lục địa. Trên đường có mấy hòn đảo nhỏ. Họ thậm chí còn xây nhà nhỏ trên đảo làm chỗ cho người qua lại nghỉ ngơi. Ngụy Vô Tiện và Lam Vong Cơ đi cũng không vội, cho nên ngự kiếm không nhanh. Giữa đường còn đáp xuống đảo nhỏ nghỉ ngơi. Nghỉ đủ rồi còn xuống biển chơi. Vài năm nay, bọn họ càng khắc sâu thêm sự hiểu biết về biển cả.


Ở trên đất liền, tu sĩ tiên môn tranh một chút tài nguyên tới đầu rơi, máu chảy. Mà trong biển rộng có thể nói nơi nơi là báu vật. Đủ các loại khoáng thạch, linh vật! Đương nhiên, nơi nơi dưới biển sâu cũng là yêu thú. Ngoại trừ người có tu vi cao thâm, tu sĩ bình thường cũng tranh không được cái gì trong biển cả.

(Vong Tiện - Edit - HOÀN) LạcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ