tập 26: gió bão sắp đến 1

242 19 0
                                    

Có bạn cmt lúc t đang siêng, thôi gửi bạn ý thêm một chương.

...

Mỗi đêm mỗi đêm tazara đều mơ thấy, dường như chỉ cần nghĩ đến cái chết, những oán linh kia liền sẽ đeo đuổi hắn.

Nhưng cũng có những lúc cậu thấy những đứa trẻ yên lặng rơi nước mắt lã chã, cậu thấy những cái bóng trắng dùng thân mình che hở cho cậu.

"Ngài ấy đã đủ mệt rồi"

Tazara chỉ có thể nhìn những bóng trắng đó bị xé ra, sau đó những oán khí kia lại lao lên kéo hắn xuống xé hắn thành trăm mảnh.

Mỗi đêm trôi qua, âm thanh của địa ngục ngày càng rõ, mọi thứ xung quanh ngày càng rõ ràng. Không biết từ lúc nào, cậu cảm thấy bóng đêm như đang ôm lấy cậu.

Nhưng cậu chán ghét nó. Cậu chán ghét bóng đêm, cũng thù hận mẹ nile.

"Gần đến lúc cậu nên biết bản thân mình là ai."

Âm thanh đó lại vang lên đầu cậu, nó ở một nơi rất xa, dường như muốn lại gần cậu lại chần chừ một thứ gì đó.

"Ngươi rốt cuộc là ai?"

Thanh âm đó biến mất. Tazara tỉnh lại, cậu nhận ra bản thân mình dường như có gì đó thay đổi.

Một cách thầm lặng.

"Cuối cùng cũng chịu tỉnh rồi à, nhà chúng tôi không nuôi người ăn không ngồi rồi"

Tazara ừ nhẹ rồi hỏi:

"Vậy tôi cần phải làm gì?"

Câu hỏi này lại khiến rido mắc nghẹn ở cổ. Hắn nhìn người này cơ thể da trắng nõn bàn tay lại vô cùng xinh đẹp, cả người toán lên một khí chất hơn cả quý tộc, khiến cho hắn muốn mở miệng khiến người này trở thành người hầu lại như một sự xúc phạm.

"Ta không biết, việc của ngươi, ngươi tự đi kiếm mắc mớ gì hỏi ta, nói chung là kiếm không ra tiền, hôm nay đừng mong ăn cơm."

Tazara nhìn bụng mình nghĩ, không ăn thì không ăn dù sao không ăn cũng không chết được.

Nhưng tazara cũng biết mình nói thế là quá đáng vì thể chỉ cười cười ngồi dậy.

"Này, ngươi định đi đâu đó"

"Tìm anh trai Raia của cậu."

"Để làm gì?"

Tazara tốt tính trả lời, ở đa số thời gian cậu luôn một bộ dạng ôn nhu lại pha chút lười biếng.

"Tôi dù sao cũng là hoàng thất cổ đại nghe nói nhà anh chuyên làm về mảnh này." Mảnh đào mộ nhà người khác lên sau đó bỏ vào bảo tàng.

Nếu là asisu ở đây có lẽ rất tức giận, nhưng hắn là người hiện đại, cho nên cũng hiểu được.

Nhưng hiểu không có nghĩa là tán đồng, dù sao khi đã chết ngàn năm rồi xác chết lúc nào cũng bị chiếu đèn 24/24 còn bị quan sát, thì hắn thà bị phân hủy thì hơn.

Hắn nghĩ lại đi càng nhanh, hắn cũng raia nói việc này, raia nhìn hắn với ánh mắt kì lạ nhưng thấy được tài năng của hắn cũng đồng ý.

(ĐN NHAC) Thay Đổi Số MệnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ