moon hyunjun vẫn nhớ cái ngày đó, 3 ngày sau khi chính thức quen cô bé kia, và cũng 3 ngày không gặp cậu em thân thiết của mình, anh thấy cựu chủ tịch clb - lee sanghyuk - dắt tay choi wooje đi vào phòng tập của clb.
căn phòng đang nhốn nháo ngay lập tức im lặng, mọi người ai nấy theo thói quen xếp hàng theo đúng ban của mình trên sân bóng rổ. anh phó chủ tịch clb jeong jihoon vội vàng bỏ em mèo quýt xuống đất, lật đật chạy đi lấy ghế cho lee sanghyuk như trước đây. thậm chí mấy đứa nhóc gen mới dù chưa thực sự quen hẳn với phép tắc ở đây cũng tất bật bắt chước anh chị lớn xếp vào hàng. tất cả đều thể hiện rõ sự tôn trọng của người đã từng đứng đầu cả một tập thể lớn.
chưa hiểu rõ được tình hình, nhưng mà tim moon hyunjun như hẫng đi một nhịp.
có thể là do ngày hôm ấy anh đã có ý định ra mắt bạn gái cho cả clb, hoặc cũng có thể là do cảnh tượng tay trong tay kia, khiến cảm xúc trong lòng anh bỗng rối tung rối mù.
nhưng kì lạ một chỗ, hyunjun không hề nhận ra mình vừa thở phào một hơi, khi mọi chuyện may mắn không như anh nghĩ.
"mặc dù đã không còn là thành viên trong clb, nhưng với cương vị từng là chủ tịch clb, hôm nay tôi phải đến đây làm cho rõ chuyện này."
"thần chết" lee sanghyuk năm 5 khoa kiến trúc, một cái tên không hề xa lạ, nổi danh khắp trường với sự toàn diện một cách "quái vật" về mọi mặt cũng như sự ít nói và nghiêm túc vô cùng của hắn. đã rời clb từ cuối năm ngoái, nhưng hôm nay lại đột ngột xuất hiện, các em năm nhất mới vào clb nghe danh hắn đã lâu vì vậy có phần hơi sợ hãi.
sự xuất hiện của đàn anh khá thân thiết nhưng lại không hề báo trước khiến moon hyunjun hơi giật mình, mặc dù anh phải công nhận người đầu tiên anh để ý tới là wooje, chứ không phải anh đồng nghiệp cũ.
"sanghyuk hyung hôm nay có gì chỉ dạy tụi em hả?"
moon hyunjun - kiêm luôn vị trí tân chủ tịch clb, từ chỗ bạn gái tiến lại nơi sanghyuk và wooje đang đứng, có phần dán mắt vào tư thế chưa hề buông tay của hai người kia. anh biết wooje rất được lòng mọi người trong clb, thậm chí lee sanghyuk còn quan tâm em ngay từ năm nhất, nhưng như này thì có vẻ hơi quá rồi. rõ ràng vị trí thân cận nhất bên cạnh em ta phải là anh chứ?
nhận thấy hyunjun có vẻ đang ra mặt làm dịu đi tình hình, sanghyuk cũng coi như là để lại cho hậu bối moon một chút mặt mũi, kéo wooje lại gần thêm 1 chút, rồi hơi dùng sức xòe bàn tay của em ra cho moon hyunjun xem.
lần này thì anh sốc thật, khi nhìn thấy một mảng đỏ nổi bọng nước trong lòng bàn tay trắng mềm kia.
"sao... sao lại như này?"
mặc dù không phải một viết thương quá lớn, nhưng đối với người học luật, còn làm trưởng ban như choi wooje, điều này đồng nghĩa với việc em không thể cầm bút viết tử tế trong vài ngày tới. moon hyunjun thật sự không thể ngờ, chỉ ba ngày không để ý tới em hậu bối, wooje đã tiếp nhận loại vết thương như thế này. anh cảm nhận được sự xót xa đang lan rộng trong lồng ngực, cậu nhóc anh bảo bọc từng chút một làm sao có thể bị đau như vậy chứ?
"cậu nhìn xem, quản lí đội bóng mới như nào, mới buổi tập thứ 2 thôi đã dám hút thuốc rồi vứt tàn thuốc trong phòng tập vậy? còn không dập lửa? bộ muốn gây hỏa hoạn cho cả cái phòng tập luôn hả? còn hại choi wooje bị thương."
![](https://img.wattpad.com/cover/341499722-288-k696376.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Shortfic - On2eus - Choi Wooje, r u a keyboard?
FanfictieMột chiếc fic ooc, lowercase, kể về hành trình theo đuổi lại từ đầu của anh giám đốc moon hyunjun và em bé (sắp là) của anh ta.