Còn vài ngày nữa là Tiểu Vy chính thức buớc sang tuổi 18 nên tâm tình của Thùy Tiên đặc biệt vui vẻ, chị hầu như quên mất sự trở lại của Thùy Linh cũng giống như mối đe dọa mà nàng sắp đem đến.
...
Dù là chưa chính thức tới sinh nhật của mình nhưng mà Tiểu Vy đã được vô số các bạn học cùng nói câu chúc mừng.
Một vài nam sinh cùng lớp đặc biệt thích Tiểu Vy bởi vì tính cách hòa đồng cùng bản tính lương thiện nên chỉ mới trải qua một học kì ở ngôi trường mới mà Tiểu Vy đã thuận tay ôm lấy đi trái tim của vài người bên cạnh.
Nhưng chỉ có điều là bọn họ ai cũng không có mở lời nói rằng thích cô bởi họ luôn nhìn thấy cảnh tượng mỗi ngày sau giờ học, Tiểu Vy của bọn họ luôn có người đưa đón với lại nhìn cũng không giống lắm với người nhà nha.
Mà cũng chỉ là có mỗi mình Ngọc Thảo mới biết được người bí ẩn đó là ai, nàng đôi khi rất muốn chạy đến chào hỏi một cái nhưng cảnh tượng ở bệnh viện mà nàng chứng kiến lúc trước vẫn chưa có bay ra khỏi đầu.
Nữ thần mà nhiều người biết đến, đôi khi nổi giận thật sự rất đáng sợ a !
Hôm nay Tiểu Vy tan học sớm hơn mọi ngày, lý do cũng chỉ là vì giáo viên bộ môn của cô bị đau ruột thừa phải đi mổ nên có thể thời gian tới cô có thể thường xuyên về sớm cùng chị.
Ra đến cổng trường, cô nghĩ sẽ điện chị đến đón lại chần chừ một lát, như thế nào lỡ như hôm nay chị có việc bận, dù sao loại công việc kén chọn thời gian như chị cũng không thể đoán trước được.
Đang định sẽ trở về bằng xe bus thì từ đằng xa một chiếc xe màu đen sang trọng chạy cùng lúc chạy đến dừng lại trước mặt cô.
Kính xe hạ xuống, nữ nhân ngồi trong xe cũng không phải ai xa lạ mà chính là nữ nhân tên Thùy Linh mà cô đã gặp qua hai lần.
Nàng ta tuyệt nhiên ra hiệu tay ngụ ý bảo cô tiến đến ghế lái phụ ngồi vào. Tiểu Vy đứng thật lâu đắn đo lại thấy nữ nhân kia nhíu mày, cô dù sao cũng là một tiểu hài tử, làm phật lòng người lớn quả là không nên.
Tiểu Vy vừa yên vị vào xe, Thùy Linh liền nhanh chóng khởi động xe chạy đi.
Cả đoạn đường cả hai đều không ai nói gì, Thùy Linh không mở lời trước, Tiểu Vy cũng chẳng hỏi là đi đâu chỉ im lặng để chiếc xe hòa vào dòng người qua lại trên đường.
Theo sau Thùy Linh bước vào một nhà hàng sang trọng, nàng lịch sự kéo ghế để cô ngồi xuống rồi bản thân mới trở lại vị trí đối diện cô ngồi xuống. Cũng không đợi Tiểu Vy tiếp tục chờ lâu, Thùy Linh nhanh nhẹn lên tiếng .
- Tôi mời em một bữa, chắc là không phiền ?
Tiểu Vy ái ngại gật đầu, hôm trước cô có nghe qua Thùy Tiên gọi nàng bằng chị vậy tính ra nàng ta chắc là hơn chị vài tuổi ... Cho nên bây giờ cô phải xưng hô với nàng như thế nào, gọi là " chị " hay là " dì " ... ???
- Cô tìm tôi có việc sao ? Chúng ta không quen nhau mà ...
Đợi khi Thùy Linh xong xuôi khâu chọn nón ăn, Tiểu Vy liền lên tiếng hỏi. Thùy Linh có vẻ thản nhiên chóng hai tay lên bàn nhìn cô.
BẠN ĐANG ĐỌC
[TiênVy] Em Mười Bảy, Tôi Ba Mươi
Hayran Kurgu" Bây giờ như vầy, em còn nhỏ nên tôi sẽ chịu thiệt để em nằm trên, sau này khi em lớn chúng ta sẽ đổi lại được không? " " Chị như vậy là đang dạy hư con nít " " Đó không phải là dạy hư , Tiểu Vy. Đó là một bài luyện tập trước khi em có thể thực hà...