#5. mơ

4.7K 340 34
                                    

- warning: ooc

❗tất cả đều là trí tưởng tượng

❗xin đừng leak lên mxh

- chap này đọc vui thôi tại nó nhảm và ngang phè.
__________________________________

"Andree, chia tay đi."

Andree cứng người, máu trong người như đông lại, hắn cảm nhận được đầu ngón tay mình dần lạnh đi, sự lạnh lẽo đó lan dần khắp cơ thể. Hắn chưa bao giờ nghĩ sẽ nghe được câu nói ấy từ chính miệng Thanh Bảo. Giọng ngỡ ngàng muốn xác nhận lại một lần nữa.

"Bảo, đây không phải chuyên để đùa.", hắn thầm nhủ trong lòng đây chỉ là một trò đùa nhạt nhẽo của cậu. Nhưng khi chạm phải ánh mắt vô cảm của đối phương, thâm tâm hắn không tự chủ được mà run rẩy kịch liệt.

"BẢO! NÓI GÌ ĐI CHỨ!?"

Andree đột nhiên mất khống chế hét lớn, hai tay nắm chặt lấy bả vai anh, dùng sức mà nắm chặt đến phát đau. Ấy thế mà gương mặt anh vẫn giữ nét vô cảm ấy. Thậm chí mắt còn không nhìn đấy hắn. Đến một lúc sau, Thanh Bảo cất giọng thờ ơ nói.

"Chúng ta chia tay đi.", Thanh Bảo kiên nhẫn lặp lại một lần nữa.

"Tại sao? Anh muốn nghe mọi thứ..."

Hắn dần bình tĩnh lại, phát giác đã làm cậu đau nên buông lỏng tay ra, kiên nhẫn đợi cậu trả lời. Andree biết mối quan hệ của cả hai không đơn giản ngày một ngày hai.

"Anh, nghe em nói. Em đã tự hỏi bản thân rằng có phải do tình yêu của em không đủ lớn hay sao? Tại vì em cảm thấy giữa hai ta vẫn có một lớp kính chia cách. Em vẫn chưa chạm được tới anh, Thế Anh à..."

"Dừng lại là điều tốt cho cả hai. Em không muốn làm tổn thương anh."

Andree nhìn người mình yêu trước mắt cứ như một người xa lạ. Ánh mắt ngọt ngào sẽ ngập nước khi làm nũng đâu? Người con trai quen thuộc nhưng lại xa lạ trước mắt hắn là ai? Andree có chút không hiểu nổi, chỉ cần hai chữ "chia tay" thốt ra thì mọi thứ sẽ thay đổi đến thế sao?

Vành mắt Andree không biết đã đỏ hoe từ lúc nào. Hắn không muốn khóc nhưng hắn cảm thấy đau lắm. Đôi khi nước mắt lại chính là sự giải toả. Không thể khóc cũng được coi là một loại chấp niệm. Thà để hàng trăm con dao dằn xé mình còn hơn là buông bỏ.

Andree vẫn còn nhớ chỉ mới ngày hôm qua, cả hai đã dẫn nhau đi ngắm hoàng hôn ở biển. Nụ cười toả nắng của cậu, nụ hôn ngại ngùng nhưng ngọt ngào của cậu dành cho hắn, đến giờ Andree vẫn còn nhớ như in cho đến giờ. Mọi chi tiết bên cậu hắn đều coi như một thước phim hạnh phúc.

Nhưng rốt cuộc là vì sao? Chưa tới 24h đồng hồ mà mọi chuyện lại ra nông nỗi này? Tại sao chứ?

"Bảo nè, có gì em không thích thì hãy nói với anh, anh sẽ thay đổi mà. Em đừng như thế được không?"

Andree run run cầm tay cậu, chưa bao giờ hắn ghét giọng nói của mình đến vậy, run rẩy yếu ớt đến phát ghét. Hắn biết lớp phòng bị mạnh mẽ của một "badboy" như hắn đã bị phá vỡ. Trước giờ người đến với hắn rất nhiều nhưng không một ai quan trọng. Chỉ có Thanh Bảo mới có thể khiến hắn khổ sở đến thế. Ngay cả cảm giác trái tim bị bóp nghẹt đến khó thở này cũng một tay cậu gây ra.

8 7 9 3 Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ