Chương 10

598 33 5
                                    

Edit: Joe

Kiều Thâm tính toán hôm nay làm bánh trung thu, vì thế hôm nay liền không đi bán sương sáo.

Thế nhưng nó lại làm Tiểu Thường Nhạc lo lắng, Tiểu Thường Nhạc đang ở độ tuổi thích hoạt náo, mỗi ngày đi theo cha ra cửa rất vui vẻ nhưng hôm nay lại nghỉ nên bé không chịu ngồi yên, lôi kéo Kiều Thâm hướng cửa đi.

" Hôm nay cha không đi ra ngoài. " Kiều Thâm đem bé ôm trở về.

Tiểu Thường Nhạc thấy cha không đi, chính mình vặn vẹo thân thể hướng cửa muốn đi tới.

" Vậy con ở chỗ này chơi, cha làm bánh trung thu xong sẽ đem cho con ăn. " Cửa viện được Kiều Thâm lấy then cửa khóa lại, bé liền dùng tay nhỏ đánh lên cửa.

Tay nhỏ đều đánh đến đau mà vẫn không thấy cha tới mở cửa, bé đơn giản liền ở ngồi cửa, lấy ngón út ngắn ngủn phì nộn chọc con kiến trên mặt đất.

Chỉ là trong miệng thường thường kêu cha, thanh âm kéo dài: " Đa ~ đa ~ "

Kiều Thâm trộm đạo nhìn xem bé có lại náo loạn không, xác định bé không ra khỏi sân được mới trở về làm bánh trung thu tiếp, xung quang là âm thanh một tiếng lại một tiếng ' lộc cộc '.

Kiều Thâm đem hạt sen đã ngâm bỏ vào trong cối đá lớn, dùng chày nghiền nhuyễn. Sau đó nổi lửa rồi cho nồi lên, cho đường trắng vào rồi đảo cho đến khi đường hòa tan, đem hạt sen đã nghiền nhuyễn vào trong, cho nhỏ lửa rồi đảo đều, chờ hạt sen có mùi thơm nồng thì nhắc khỏi bếp là có thể dùng được.

Đem muối ướp lòng đỏ trứng mang tới, làm sạch phần muối bên ngoài, trước dùng hạt sen bọc lòng đỏ trứng, lại dùng bột bọc hạt sen, cuối cùng nặn thành hình tòn, bỏ vào lò nướng bánh nướng chín là xong.

Nhìn bánh trung thu mình làm, Kiều Thâm có chút buồn cười. Bởi vì không có khuôn đúc, cho nên bánh trung thu nướng ra ngoại hình giống bánh nướng trứng chảy, bất quá hương vị thực không tồi, rốt cuộc đều là nguyên liệu thuần thiên nhiên chế tác mà thành.

Bất quá ngoại hình không ảnh hưởng hương vị của nó, mặt ngoài được nướng mềm mại, hạt sen tinh tế mang theo vị ngọt thanh. Tiểu Thường Nhạc rất rất thích, ăn một cái còn duỗi tay muốn nữa, bị Kiều Thâm dỗ ăn cơm trưa dời đi lực chú ý. Bánh trung thu là món nhiều đường nhiều chất béo, tiểu hài nhi ăn nhiều dễ bị chướng bụng.

Sau khi ăn xong, Tiểu Thường Nhạc không chịu ngủ trưa nháo muốn ra ngoài.

" Con là muốn đi đâu a, sân lớn như vậy con chơi vòng vòng không đủ sao? " Kiều Thâm ngồi xổm xuống ôm Tiểu Thường Nhạc.

" Ân...... Bán...... " Tiểu Thường Nhạc vặn vẹo tiểu thân thể.

" Không bán, hôm nay không bán. "

" Ân...... Hừ hừ...... Ô...... " Tiểu Thường Nhạc nhăn đôi lông mày nhỏ nhàn nhạt, dẩu miệng nhỏ rầm rì, một bộ dáng không mang con đi ' bán bán ', con liền khóc biểu tình.

Kiều Thâm đơn giản cầm lấy hộp đồ ăn cùng bánh trung thu, nắm tay Tiểu Thường Nhạc đi tới cửa hàng mộc tìm Kỳ Thạc. Tư tâm, Kiều Thâm theo thói quen mỗi lần làm một món mới đầu tiên là mang cho Kỳ Thạc.

[Full] Ở huyện thành cổ đại dưỡng nhiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ