em về nhà jongseong, vốn không định kể với anh chuyện em và jaeyun ban nãy nhưng cuối cùng khó chịu quá, đành nói ra cho nhẹ lòng. jongseong giận lắm, đòi qua tẩn jaeyun một trận và khuyên em chia tay ngay. nhưng may mắn em đã kịp ngăn anh ấy lại.
"chuyện của em em có thể tự giải quyết mà, anh hai đừng lo. tập trung vào kì thi cuối kỳ trước đi"
"mày cứ tỏ vẻ trưởng thành với anh mày đi em ạ, mày còn bé lắm đấy. anh không ngăn lỡ mày bị lừa dối thì sao?"
em bật cười trước sự lo lắng thái quá của anh trai mình, nhưng rất vui vì có người anh trai bảo vệ và quan tâm em như thế.
sau khi trò chuyện cùng jongseong một lúc, em liền nhanh chóng quay trở về nhà ở quận yongsan. jongseong có bảo em lỡ đến rồi thì ở lại chơi lâu chút rồi về. nhưng em chẳng còn tâm trạng nữa, giờ phút này chỉ muốn yên tĩnh một mình mà thôi.
"em về luôn hả, lỡ đến rồi thì ở đây chơi thêm đi"
"thôi, em muốn về"
"ừ, vậy về cẩn thận. mà dạo này nhà mình không còn như trước kia nữa đâu, em đừng tiêu sài hoang phí quá"
em tự hỏi bản thân liệu rằng mình có thực sự vui khi vẫn tiếp tục ở bên cạnh jaeyun hay không? và nếu như thật sự chia tay thì em có buồn hay không? có lẽ em sẽ cần rất nhiều thời gian để suy nghĩ.
có thể em cũng quá đáng khi ghen tuông mà quyết định chia tay liền. nhưng ai biết đâu được, ngày hôm nay có thể đơn giản chỉ là đi ăn kem chung và vô tình có vài hành động thân mật. nhưng đâu ai chắc chắn rằng sau này họ không có những hành động thân mật hơn thế.
nếu như em đã có suy nghĩ này, tất nhiên là em đã không còn tin tưởng jaeyun như trước kia nữa và không còn cảm thấy an toàn. một mối quan hệ yêu nhau nhưng không còn tin tưởng nhau liệu có thật sự bền hay không?
rõ ràng biết jaeyun không phải trai ngoan, cũng không phải kiểu người chung tình, thế mà em vẫn cố chấp đâm đầu vào. trách ai bây giờ? trách bản thân quá mù quáng và ngoan cố mà thôi. lờ đi và bỏ ngoài tai những lời nhắc nhở của bạn bè tốt và người thân, em chỉ lựa chọn tin jaeyun nhưng đến thời điểm hiện tại, liệu em có còn nên tin anh ấy nữa không? hay là do em yêu jaeyun quá nên hoàn toàn không quan trọng những điều khác nữa rồi...
quả thật em đã sai, ngay từ đầu em đã sai vì thích jaeyun rồi. mọi thứ đều do em tự chọn lấy, và có lẽ bây giờ em phải quyết định rõ ràng thôi. không thể để bản thân lún sâu thêm được.
em yêu jaeyun là sự thật, không nỡ rời xa anh là thật. nhưng đồng thời em cũng yêu bản thân mình. mong park y/n em sẽ đưa ra một quyết định để sau này không phải hối hận.
_____
vài hôm sau đó, em vẫn chưa liên lạc với jaeyun mặc cho anh ấy liên tục gửi tin nhắn và gọi điện, em đã chặn cuộc gọi từ jaeyun rồi.
nghe bảo mấy anh sinh viên năm nhất nhà họ park vừa thi cuối kỳ xong, chuẩn bị thu dọn hành lý về thăm nhà và lên kế hoạch đi du lịch.
park jongseong biết em đang có chuyện không vui, vừa đi thi về liền nhắn tin hỏi thăm và rủ đi chơi. sunghoon cũng không kém cạnh, gợi ý đủ mọi nơi du lịch đang hot rồi còn nhắc em rủ jaeyun đi cùng nữa chứ. dạo gần đây cũng thấy anh sunghoon nhà em khá thân với jaeyun rồi, không còn ác cảm nhiều như trước.
BẠN ĐANG ĐỌC
live again • jake x you
Fanfic"xin lỗi vì đã trở thành một thước phim buồn trong thanh xuân rực rỡ của em..." lowercase