Sáng hôm sau, đồng hồ mới điểm 6h Haechan đã tung tăng đi đến nhà Renjun. Ngoài Jaehyun ra mở cửa thì trong nhà chẳng thấy bóng dáng của ai. Jaehyun sau khi đóng cửa quay lại hỏi cậu.
'Renjun vẫn đang ngủ, em đến sớm vậy đã ăn sáng chưa?'
'Hôm nay đặc biệt đến sớm là vì nhớ món bánh mì kẹp của anh đẹp trai Jaehyun đó nên em đã không ăn gì hihi.'
'Vậy cơ, thế thì đợi anh làm cho nhé.'
'Trong lúc anh làm thì em lên gọi Renjun nha?'
'Để em ấy ngủ xíu nữa đi.'
'Ò.'
Haechan chán nản đứng tựa vào bàn ăn nhìn Jaehyun nướng bánh mì. Đột nhiên cậu nhớ ra gì đó muốn hỏi anh.
'Anh quen anh Jaemin hả?'
Jaehyun ngừng lại một lúc, ngạc nhiên hỏi cậu.
'Sao em biết, Renjun kể em à.'
'Cứ cho là thế đi, mà sao anh quen được ảnh vậy?'
'Dài lắm, khi nào rảnh sẽ kể cho em nghe.'
'Khi nào là khi nào, có bao giờ anh nói mình rảnh đâu.'
'Thông cảm cho anh đi chứ, anh bận thật mà.'
Lúc anh quay lại nhìn thì đã thấy cậu nằm bò ra bàn. Có lẽ cũng quen với cảnh này rồi nên anh cũng chỉ đi qua xoa đầu cậu một lúc rồi đến chỗ tủ lạnh lấy thức ăn. Haechan người ỉu xìu ngước lên cố gắng nói chuyện với Jaehyun.
'Anh có thấy Jaemin với Renjun có gì lạ không?'
'Cũng có vài điểm lạ, mà anh không biết lạ chỗ nào.'
'Trông hai người đó dù lần đầu gặp nhưng có vẻ thân nhau nhanh lắm.''Ai nói anh là lần đầu gặp.'
'Ý em là sao?'
Haechan đang định mở miệng giải thích thì có bàn tay lạnh ngắt của ai đó bịt lại, nhìn qua thì thấy Renjun mặt còn chưa tỉnh ngủ đã phải ngăn cái loa phát thanh biết đi này.
'Cậu ấy lại nói lung tung đó, hôm qua là lần đầu em với anh ấy gặp nhau mà.'
Haechan lấy tay mình cố gắng gạt tay của Renjun ra, sau một hồi trao đổi ánh mắt thì cậu cũng đành nhận thua xong lại bò ra bàn chờ bánh mì làm xong.
Khi Jaehyun quay lại lần nữa thì bữa sáng hôm nay đã hoàn thành. Anh đặt 3 đĩa bánh mì lên bàn rồi lại đi rót sữa. Renjun vừa hoàn tất vệ sinh cá nhân quay lại thấy anh mình đã chuẩn bị xong liền lay Haechan ngủ luôn trên bàn dậy.
'Dậy đi thôi 10h rồi.'
Haechan giật bắn, đứng bật dậy, sau khi nhìn thấy bàn thức ăn mới nhận ra mình bị lừa. Tính xử Renjun thì đã thấy cậu ngồi vào bàn ăn lúc nào không hay, thấy thế cậu cũng nhanh chóng đi đến.
'Bữa sáng dành cho hai bé con hoàn thành.'
Jaehyun đặt hai cốc sữa trước mặt Haechan và Renjun, không quên chỉnh lại đồng phục cho em trai yêu quý của mình.
'Bé con gì đâu chứ, anh gọi vậy hoài lỡ em không lớn được thì sao.'
'Với anh thì em lúc nào cũng là em bé, không lớn thì anh sẽ nuôi cho lớn.'
BẠN ĐANG ĐỌC
[NaJun] Sao trời ngày đông
FanfictionLý do gì khiến em rời xa anh? Không có lí do gì cả, đơn giản là em chẳng còn yêu anh nữa. Truyện đi từ vui vẻ trước buồn rầu sau, ai tâm lý bất ổn xin bỏ qua 💀 Được cho rằng có 25 chap có ít có nhiều 🥲