Jimin thức giấc khi trời vẫn còn chưa sáng, phần vì thói quen, phần vì em trằn trọc cả đêm không ngủ được. Nhìn chằm chằm vào chiếc chăn lạ lẫm đắp trên người mình, em nhận ra rằng bản thân đã thực sự chuyển đến đàn Jeon và trở thành Omega của một ai đó thật rồi. Ở một nơi nào đó sâu trong tiềm thức, em cũng biết rằng đàn Jeon là nơi duy nhất và là nơi cuối cùng em có thể dựa vào, cho nên em tự trấn an rằng dù có thích hay không, em cũng phải cư xử đúng mực để không bị Jungkook hay một ai đó trong đàn Jeon đuổi đi, nếu em còn muốn sống.
Hé cửa trông ra bên ngoài, mặt trời vẫn còn chưa ló dạng nhưng nhiều Alpha của đàn Jeon đã bắt đầu làm việc. Một số thì chặt củi, một số lấy nước từ suối, một số lại mang theo vũ khí chuẩn bị cho chuyến đi săn. Nhìn ra xa một chút, Jimin có thể thấy Jungkook đang dẫn đầu đoàn đi săn, từ từ tiến vào bên trong cánh rừng.
- Chào con, con mới dậy sao?
Mải ngắm theo đoàn người kia, Jimin không để ý rằng một người phụ nữ trông có vẻ phúc hậu đã đứng dưới bậc thềm căn nhà gỗ từ khi nào. Bà ấy đem theo một thau nước rải hoa hồng, một cái khăn mềm và một bộ quần áo. Không cảm nhận được sự nguy hiểm đến từ người này, Jimin khẽ khàng mở rộng cánh cửa và lúng túng chào bà bằng một cái cúi đầu.
- Ôi đừng như thế. - Bà hốt hoảng đỡ lấy chàng trai nhỏ. - Con là Omega của Jungkook mà, không phải làm như thế đâu.
Jimin nhìn bà, không hiểu cho lắm câu nói vừa rồi. em là Omega của Jungkook thì sao nhỉ? Tuy vậy, em vẫn không hé răng hỏi bà về vấn đề đó.
- Ta là Heesun, ta được ngài thủ lĩnh và Jungkook chỉ định để chăm sóc cho con. - Bà cười hiền. - Nếu có gì không phải thì cứ nói với ta nhé.
Em không đáp, chỉ gật đầu như cho bà biết rằng em hiểu rồi. Heesun dường như cũng không lấy làm khó chịu sự im lặng này, bà nhúng chiếc khăn vào nước và đưa cho Jimin bảo em lau mình đi, để lại bộ quần áo mới và ra khỏi phòng. Jimin tưởng rằng bà đã đi mất rồi, cho đến lúc em vừa mặc xong chiếc áo, cánh cửa lại mở ra và Heesun bước vào một lần nữa, lần này, bà đem theo một mâm thức ăn.
- Không biết con thích ăn gì nên ta chuẩn bị theo khẩu vị của đàn Jeon. Nếu không hợp con cứ bảo cho ta biết.
Jimin đưa đôi mắt len lén nhìn lên người đàn bà phúc hậu trước mặt, rồi đột ngột cụp xuống khi bà ấy trông thấy và em một nụ cười hiền từ với em. Bà không rời đi trong lúc em ăn cơm, cố gắng bắt chuyện với em bằng những câu hỏi mà em có thể trả lời bằng cách gật hay lắc đầu. Một lúc sau, trong khi đang thu dọn mâm thức ăn, bà mới hỏi:
- Jiminie, không biết con có muốn làm gì không nhỉ?
Trông thấy đôi mắt ngơ ngác ngước lên nhìn mình, Heesun mỉm cười, tự nhận thấy câu hỏi của mình không được rõ ràng lắm.
- Ý ta là, có một số việc con có thể làm để hòa hợp với đàn hơn, con nghĩ sao? - Bà giải thích thêm. - Ví dụ như may vá và đan. Nếu con cảm thấy còn ngượng ngùng với mọi người, ta có thể đưa vật dụng đến để con làm ở nhà và đem những món đồ con làm trở lại nhà may mỗi ngày. Như thế ổn cho con hơn chứ?

BẠN ĐANG ĐỌC
My eyes adore you
FanfictionJungkook chưa từng nghĩ hắn có thể đem lòng yêu một Omega đến dường này.