Edit : Bách Bách
Trong lúc Ôn Lễ nhìn cậu, thì đại não của cậu kêu gào chạy mau nhưng toàn thân lại cứng đờ tại chỗ.
Thậm chí cậu còn muốn đến gần Ôn Lễ, để kể cho anh ta nghe những lo lắng và suy nghĩ của mình.
Tác dụng của thôi miên đối với cậu ngày càng sâu sắc.
May mắn thay, lần này Tô Tiểu Chân phản ứng cực nhanh, kéo Nguyễn Thanh quay người bỏ chạy.
Tô Tiểu Chân rõ ràng bị thương ở chân, thậm chí còn kéo Nguyễn Thanh, nhưng tốc độ không hề chậm, chỉ mấy giây khoảng cách liền được kéo xa.
Nguyễn Thanh quay đầu nhìn Ôn Lễ, anh ta vẫn đứng ở tầng trên cùng cầu thang, bình tĩnh nhìn cậu, thấy cậu nhìn qua còn nở nụ cười ôn nhu.
Nguyễn Thanh trầm ngâm một lát, cuối cùng nghiêng đầu, hướng về phía Ôn Lễ lộ ra một nụ cười rạng rỡ.
Tuy rằng trong một góc không có ánh sáng, nhưng ngay cả bóng tối cũng không thể che giấu được nụ cười tựa như ánh mặt trời của thiếu niên.
Thiếu niên khi cười rất đẹp, khóe miệng hơi cong, nụ cười sạch sẽ thuần túy, nhưng lại bởi vì *lệ chí* ở dưới khóe mắt nên nhiều thêm vài phần quyến rũ, khiến cậu thoạt nhìn giống như một yêu tinh mê hoặc nhân tâm, làm người ta can tâm tình nguyện vì cậu mà dâng lên tất cả.
* lệ chí: nốt ruồi
Ôn Lễ nhìn thiếu niên đang tươi cười, có chút thất thần trong chốc lát.
Cũng chính vào lúc này, bóng dáng của thiếu niên đã biến mất ở chỗ ngoặt.
Thật là một hài tử thông minh.
* hài tử: đứa trẻ
Ôn Lễ không có tức giận, ngược lại còn nhịn không được cười lớn, thanh âm dễ nghe tựa châu ngọc, nụ cười không còn ôn nhu lễ phép như trước, mà thập phần thuần túy sung sướng, cả người thoạt nhìn chân thật hơn rất nhiều.
Tô Tiểu Chân cũng không vì vậy mà dừng lại, luôn lôi kéo Nguyễn Thanh chạy.
Tuy nhiên, thể lực của Nguyễn Thanh thực sự quá kém, cho dù bị Tô Tiểu Chân lôi kéo thì cũng không chạy xa được, bắt đầu thở dốc.
Tô Tiểu Chân không nhìn thấy có người đuổi theo mình, nàng dừng lại ở một góc tối, nhìn sang thiếu niên đang thở dốc dựa vào tường.
Người đẹp dù làm gì thì cũng đẹp, dù đang thở dốc cũng giống như bị người ta khi dễ mà chỉ biết thở hổn hển, thanh âm trong vô thức phát ra khiến tâm can ngứa ngấy. ( tui không liên tưởng tới cái gì đâu (;◔ᴗ◔;) )
Bệnh hen suyễn khiến tim con người đập nhanh hơn, nó cũng khiến con người... Không thể khống chế được.
Tô Hiểu Chân bất động đi tới bên cạnh thiếu niên, đưa tay giúp thiếu niên vỗ lưng, tựa hồ muốn cho hô hấp của thiếu niên ổn định lại một chút.
"Cậu có ổn không?"
Nguyễn Thanh lấy tay che lại vị trí đang co thắt đau đớn của trái tim, lắc đầu, "Không... Không sao đâu..."
BẠN ĐANG ĐỌC
Trở thành NPC xinh đẹp trong trò chơi vô hạn ( Từ Chương 33 )
HorrorTác giả : Thiên Tẫn Hoan Edit : Tảo , Bách Bách Beta: Bách Bách LỊCH ĐĂNG : T5/1 chương * Từ chap 54 trở đi bà tảo thay tui edit nha cả nhà, tui cũng sẽ cố phụ bồ ấy vài chương. -Truyện chỉ đăng tại wattpad và noveltoon