/Cộp cộp cộp/
/Cạch/
["Người thứ hai về đích, thí sinh mang số hiệu 202, Kuro! Thời gian tổng cộng là sáu tiếng hai mươi phút!"]
Hiện ra trong tầm mắt là một căn phòng với dạng hình trụ, xung quanh là những khung cửa, và đối diện lối ra của em, Hisoka Morrow đang ung dung ngồi nghỉ.
Hắn nâng mí mắt, vui vẻ vẫy tay chào em.
"Hii, Tiểu Miêu~"
Kuro trợn mắt nhìn, em tặc lưỡi, trong lòng thầm chửi rủa không ngừng.
:"Mình mà lại thua cái thứ chết tiệt đó sao...
Đúng là chó chết mà Ariel!"
"Chậc, xui xẻo thật đấy."
Em thì thầm, mắt vẫn không quên liếc xéo tên hề biến thái nào đó. Mà Morrow Hisoka, hắn chỉ mỉm cười, đôi mắt dài híp lại, vẻ mặt có lẽ đang vô cùng hưng phấn.
Em ngồi xuống, mông vừa chạm đất, gió liền trực tiếp xé ra bên tai, khoảng không trước mặt liền bị bóp méo bởi tiếng gió gầm rú. Lưng vừa chạm tường, một thanh âm mỏng nhẹ chợt vang lên bên tai, không khí như bị cắt đôi mà rú lên.
/Xoạt/
Bụi mịn từ bức tường vội vỡ ra, Kuro nghiêng đầu nhẹ để né chiêu tấn công của Hisoka, một lá bài hai cơ mỏng và thẳng cắm vào mảng tường bên tai phải của em.
Vô cùng gọn gàng và sạch sẽ.
Em đảo mắt, nhìn cái gã hề đang ngồi xào bài phía trước mắt mình, không khỏi thở dài ngán ngẩm.
Đây là đang muốn thu hút sự chú ý của em sao?
Hisoka nâng mi mắt, đột nhiên phô ra cái vai phải bị thương của mình, nụ cười trên môi chợt kéo dài.
Ngụ ý rằng: "Bảo bảo bị thương rồi, mau tới chữa cho bảo bảo đi~ ♪ ❤"
Kuro: "Chữa cái con m! nhà mày!"
Dù trong đầu nghĩ là vậy, nhưng em vẫn phải xuống nước để ném cho hắn quận băng y tế.
"Lần sau nhớ cẩn thận, tôi sắp bị anh dùng hết băng rồi."
Em cộc cằn nói, tay gác sau đầu tựa vào tường. Trước đó còn không vừa mà xé tan nát lá bài của Hisoka vừa phi đến.
"Không sao, hết nhớ bảo tôi, tôi mua cho em cả mấy thùng~"
Kuro trợn mắt, em hung hăng giơ lên ngón tay thân thiện, miệng nhỏ xinh đẹp liền văng tục.
"Có cái đb!"
"Hưm hưm, Tiểu Miêu quả thực rất thú vị nha~ Liệu em còn mạnh hơn nữa?"
Hắn cầm quận băng ý tế, tay kia vẫn liên tục xáo bài. Gương mặt liền khơi dậy lên sự hứng thú sâu trong đôi mắt Hoàng Kim.
Em chỉ cười, hơi rũ đầu xuống che đi gương mặt, giọng nói lanh lảnh, thánh thót tựa bản đồng giao mùa xuân, lại mang theo một ý cười vô cùng là tùy hứng.
"Có lẽ Feitan sẽ hiểu rõ hơn ai hết."
Hisoka chỉ cười, hắn đột nhiên nói.
"Lại đây quấn băng cho tôi đi."
BẠN ĐANG ĐỌC
|HXH| Em Trai
FanfictionKurapika Kurta có một người em trai hiện đang không rõ sống chết. Là người mà cậu dành trọn một phần cuộc đời để yêu thương và chăm sóc, là người thân duy nhất của cậu trên thế gian này. Là đứa trẻ mang trên mình một tai họa nặng nề, em như một vật...