Kuro bình thản ngồi ăn hết đống đồ ăn mà mình làm ra, hoàn toàn không để ý đến cuộc trò chuyện của lão Netero và Menchi, em nhìn bầu trời xanh thẳm không chút gợn mây, đột nhiên sinh ra một dự cảm chẳng lành.
Dự cảm của Kuro luôn đúng, và hiếm khi xảy ra sai xót, em bắt đầu nghi ngờ về tương lai sau này của mình.
Sau khoảng một lúc nói chuyện thì Menchi đồng ý là mình đã sai khi quá khắt khe với các thí sinh, cô đã đề nghị lão Netero đưa cả bọn đến Núi Chẻ Đôi để làm món trứng luộc.
Vậy là tất cả phải leo lên phi thuyền để đi đến Núi Chẻ Đôi.
"Ở đây." Menchi chỉ tay về phía ngọn núi bị tách làm hai kia, khiến vì thí sinh có chút hoảng loạn.
Kuro nhìn Núi Chẻ Đôi, thở dài thườn thượt, em có một cái kỉ niệm không vui với ngọn núi chết tiệt này.
"Nhưng...dưới đó có gì?" Một thí sinh hỏi.
"Đừng lo, dưới đó là một con sông rất sâu.
Dòng nước chảy rất xiết nên tốt nhất đừng bị rớt xuống, kẻo bị trôi đi vài dặm."
Vừa nói cô ấy vừa cởi giày dép ra.
"Được rồi, tôi đi đây." Nói rồi, Menchi trực tiếp nhảy xuống cái vách sâu thăm thẳm đấy, liền dọa mọi người sợ một phen.
Kuro bình thản nhìn cái vách đá kia, chán ghét đảo mắt, em có một kỉ niệm không mấy tốt đẹp với cái núi này.
Chuyện là, hồi mấy năm trước, cái lúc em vẫn còn đang lang thang để báo thù, chợt có con chim lạ bay đến cắp em bay đi mất. Lúc đấy Kuro vẫn còn rất non nớt nên dễ dàng bị con chim đó bắt đi, nó bắt em bay đến cái vách núi này, sau đó trực tiếp thả em xuống.
Nơi mà nó thả em xuống là tổ của loài nhện khổng lồ, chúng chăng những sợi tơ chắc chắn rồi đẻ trứng lên đó để không bị loài khác tấn công cướp mất trứng.
Kuro hoảng hồn lắm lấy một sợi tơ, lại đen thế nào mà sợi tơ đó lại đứt luôn. Vậy là Kuro cùng đống trứng liền rơi xuống dòng sông phía dưới, nước chảy xiết khiến em cùng đống trứng trôi đi mấy chục dặm. Đến lúc tỉnh lại thì chẳng biết bản thân đang ở đâu nữa.
Kuro đen mặt nhìn cái vách đá kia, quá khứ yếu đuối ấy luôn khiến em cảm thấy chán ghét bản thân.
Chán ghét vì bản thân quá yêu đuối, chán ghét vì bản thân quá nhu nhược, chán ghét vì bản thân mà hại cả dòng tộc bị tàn sát.
Lúc đó, Menchi cũng đã trèo lên, cô đặt quả trứng lớn xuống đất, chỉ tay về phía em.
"À, cậu qua rồi nên không cần phải xuống lấy đâu."
Kuro gật đầu, sau khoảng thời gian vật lộn với đống trứng ấy, cuối cùng Chặng thi thứ 2 cũng kết thúc, có vài kẻ đã bỏ cuộc và Kuro đánh giá cao bọn họ.
Bởi em biết, bỏ cuộc cũng không phải chuyện dễ dàng gì, một khi bạn có chấp niệm quá lớn với điều gì đó, có muốn bỏ cuộc cũng không thể làm được. Không phải giống hoàn toàn nhưng cuộc thi ngớ ngẩn này rất quan trọng với thợ săn và rất khó để vượt qua vì nó khá nguy hiểm và khốc liệt. Bọn họ đã đi được đến đây, mất không ít mồ hôi và công sức, bỏ cuộc cũng phải can đảm lắm mới dám làm.
BẠN ĐANG ĐỌC
|HXH| Em Trai
FanfictionKurapika Kurta có một người em trai hiện đang không rõ sống chết. Là người mà cậu dành trọn một phần cuộc đời để yêu thương và chăm sóc, là người thân duy nhất của cậu trên thế gian này. Là đứa trẻ mang trên mình một tai họa nặng nề, em như một vật...