8.

86 12 7
                                    

Mà nói gì thì nói, tôi cũng chả biết kẻ ngoại lai này là ai, hay bất cứ thông tin nào liên quan đến kẻ đó. Tôi cũng không có rảnh để mà đi "khẩu cung" với mấy người bạn đấy rồi tự rước rắc rối vào người mình. 

"...Đành phải nhờ Athur rồi"
...

Tôi không thích cái cảm giác phụ thuộc này tí nào. Bất đắc dĩ mà nói, bản thân tôi cũng chỉ là một tên mới vừa suýt ngửi mùi đất, tự nhiên đùng cái đi xuyên không sáng chỗ khỉ gió này. Sau đó, tôi còn phải nhớ lại trước kia mình đã từng là một Countryhuman - China... Nói chung là, kinh nghiệm xuyên sách thì không có - newbie toàn diện.
Bù lại cái lỗ hỏng tự phát ấy là những ký ức và kĩ năng được tích lũy sẵn từ trước ở cả hai tiền kiếp. Nó khá có ích khi có thể dùng trong một số trường hợp.
(Khá ngại khi phải thừa nhận rằng tôi cũng khá giỏi trong việc cười mỉa, giả cười và biết một chút diễn xuất)

Ấy, nãy giờ nghĩ lung tung nhiều quá rồi. Vào việc chính cái.
...
Tôi lắc đầu, xua đi đám mây phiền phức trong tâm trí rồi tập trung vào thực tại. Ánh mắt tôi vì đó mà vô tình hướng vào bịch ni-long màu đen đặt trên bàn.
Hình như là "đồ bồi bổ" của tên kia cho "tôi" nhỉ?

Ừm....

Giờ xử lý như nào ta?

Tôi nhìn chằm chằm vào cái bịch đen trước mắt, không biết nên làm sao với nó. Cũng khá phân vân khi phải lựa chọn cách thức tiêu hủy...
Được một hồi, tôi quyết định vươn tay, xách bịch ni-long lại chỗ tôi và bắt đầu mở nó ra. Nhìn vào bên trong, nó cũng chỉ có một vài bao thuốc không có chữ và cái mùi khả nghi nồng nặc xung quanh.

Những tưởng trong đấy chỉ có mấy gói thuốc, tôi lục ra được một mảnh giấy nhỏ được giấu dưới đáy bịch. Sự tò mò của tôi từ đó nổi lên nên tôi bèn lấy nó ra, đọc thử. 

"Bụi tre ngoại thành lúc 10h đêm nay. Tao có việc muốn nhờ"

"Nhớ uống thuốc cho khỏe đấy"

Chắc là tờ giấy này là của một trong ba người đấy. Tôi chắc chắn là vậy. Chả có việc gì mà tôi phải suy tư lo xa về danh tính chủ nhân của tờ giấy này cả.

Trầm ngâm một lúc, tôi đứng dậy, cầm bịch thuốc đi lên phòng ngủ.

Năm phút sau...

Thấy đồ xong xuôi, tôi xuống lầu, chuẩn bị đi đến nơi hẹn. Chủ yếu là tìm hiểu mục đích của người hẹn thôi chứ cũng chả có gì "đặc biệt". Có khi nó có liên quan đến kẻ ngoại lai thì sao? Dù sao thì cũng không phải tự nhiên mà chuyện phiền phức này lại tới phá mình được..

...

[9:30]

Ở sân ngoài trước nhà, Athur ngồi hưởng trà trong lúc đang viết báo cáo về dự đoán kẻ ngoại la trong thế giới này. Mùi hương thanh đậm, đăng đắng của loại trà mà cô đang uống phản phất xung quanh. Điều đó làm cho cô cảm thấy thoải mái vì cô thích mùi hương này. Stress trong người cô cũng theo đấy mà với đi chút ít.

 Khi cô sắp viết xong bản báo cáo, một hình bóng của ai đó chợt lưới qua. Cô nhận ra người đấy là China (hoặc Thanh Nghiêm) thông qua bông hoa tai đặc trưng của nguyên chủ. 

Vai diễn hoàn hảo (Countryhumans)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ