dạo này seungkwan đang bắt đầu thực hiện lộ trình giảm cân mới, lý do là sắp đến đợt comeback và em nghĩ người yêu em thích thân hình thon gọn của em hơn. seungkwan suy nghĩ khá nhiều về vấn đề này tại đợt trước em đã từng bị người khác chê thân hình nên bây giờ em để ý dữ lắm.
seungkwan đặt ra một bản kế hoạch, danh sách nào là thời gian tập gym rồi xây dựng chế độ ăn kiêng. thế là bây giờ một ngày em chỉ ăn có 1- 2 bữa mà chỉ toàn rau rồi ức gà, ngán muốn chết. nhưng em vẫn quyết không từ bỏ, vì một thân hình đẹp, vì những bộ độ đẹp và vì lee chan- người em yêu nhất.
"seungkwanie, đi ăn với anh không?" anh jeonghan từ bên ngoài gọi vọng vào phòng của em, anh vẫn không biết đứa em quý giá của anh đang giảm cân mà lại rủ đi ăn ngoài. không phải là anh không biết mà là anh vừa đi công tác về, muốn hàn huyên tâm sự với đứa em cùng nhà của mình một tí.
"dạ thui ạ, em đang giảm cân anh ơi." seungkwan từ trong phòng nói vọng ra, thật ra thì em cũng đói lắm nhưng với quyết tâm cứng rắn của mình thì em sẽ không bị dụ dỗ bởi những thứ đồ ăn đêm ngon nghẻ kia đâu.
"sao lại giảm cân thế, em có béo đâu."
"mắt anh làm sao ý, em tăng mấy kí rồi."
"em mà không ăn uống điều độ là anh mách chan đấy."
"nae nae em biết rồi mà."
gì thì gì chứ em sợ chan biết lắm ấy chứ, bình thường thì thấy cậu hay đùa vui, dễ dỗi nhưng cũng dễ dỗ nhưng mà một khi chan giận cái gì đó là đáng sợ lắm. mọi người không biết đâu chứ có mấy lần seungkwan em đây không chăm sóc sức khỏe của mình cho tốt để chan biết được. lúc đó chan giận ghê lắm luôn ấy, thế là cậu bắt em về nhà của cậu rồi kèm mấy ngày để tiện chăm sóc. và đương nhiên chan giận thì làm có chuyện nhẹ nhàng cơ chứ, cậu bắt em giờ này giờ nọ phải uống thuốc rồi bắt em ăn mấy bữa một ngày, kiểu giống như huấn luyện trong quân đội ấy, chan cứ mang vẻ mặt như đánh trận về làm seungkwan em đây sợ phát khiếp.
---------
vì đang trong quá trình giảm cân nên hai cái má bánh bao của seungkwan cũng dần hóp vào trông thương lắm. lee chan từ nãy đến giờ để ý rồi, cả hai đi chơi với nhau mà em của cậu ăn có một xíu, ăn gì mà ăn như mèo ấy làm sao mà lớn được.
"kwanie, anh ăn thêm đi em thấy anh ăn ít quá đó."
"anh ăn nhiều lắm rồi mò, chan không để ý đó chứ." em vừa nói vừa quay sang nhìn chan, sao mà có thể ăn nhiều được cơ chứ, mấy cái thứ này nhiều kcal lắm luôn ấy, nếu em mà ăn vào thì sự nghiệp thân hình hoản hảo như trong mơ của em đi tong rồi còn gì nữa.
"anh mà giảm cân là chết với em, người có xíu mà ăn cứ như mèo vậy đấy." chan dùng hai tay véo véo cái má của seungkwan mà nói, cậu biết em hay tự ti về thân hình của mình nhưng nhìn mà xem, gầy nhom nhìn xót lắm xong nhỡ mất cái má bánh bao của cậu thì sao, làm sao cậu cắn được nữa.
"anh không có à nha, nhìn xem anh vẫn thế mà."
"tạm tin đấy nhưng má bánh bao của em sắp mất rồi đấy."
"ai bảo của em chứ..."
lee chan thề là người yêu của cậu đáng yêu thứ hai thì đố ai dám chủ nhật, người đâu mà ngại cũng dễ thương. mặt seungkwan bây giờ giống mấy trái cherry lắm luôn ấy mà cũng tại chan chứ ai nữa, cứ hay trêu làm em xí hổ quá trời.
BẠN ĐANG ĐỌC
|𝘀𝗲𝗿𝗶𝗲𝘀| 1602 chuyện của Chan và Boo
FanfictionChuyện thường ngày của em lớn lee chan và anh bé seungkwan