Koo Bonhyuk vốn sinh ra trong gia đình nghèo, ba mẹ em phải làm đủ thứ công việc mới giúp em học được đến giờ. Nhiều lần em đã muốn nghỉ học để phụ giúp gia đình nhưng ba mẹ em nhất quyết không đùng ý và họ nói rằng dù có vất vả đến đâu cũng sẽ cho em học hết đại học. Em thương ba mẹ lắm vì thế em luôn cố gắng học tập thật tốt. Bonhyuk nhờ vào thành tích đáng nể ở cấp 2 nên em được nhận học bổng toàn phần 3 năm từ trung học Yuehua. Vì thế mà em lại cố gắng hơn người
Trải qua 1 năm học tại đâu, em bị mấy bạn trong lớp cô lập vì em nghèo lại được lòng giáo viên nhưng không sao hết vậy cũng tốt đỡ ồn ào. Dù đã rất yên phận nhưng từ khi lên 11 em bị mấy đứa con gái cùng mấy tên con trai cá biệt khối trên bắt nạt và bạo lực học đường. Sợ ba mẹ lo nên em chưa từng nói ra những việc xảy ra ở trường, bonhyuk luôn cố nhịn một mình.
Trong môi trường tàn ác ấy em vẫn quen được hai người bạn tốt và em chỉ tin tưởng mỗi mình họ.
Mỗi lần bị bắt nạt em sẽ trốn một góc trong nhà kho khóc một mình. Em rất ghét cuộc sống bây giờ chỉ vì em nghèo thôi sao, chỉ vì gia đình em thuộc tầng lấp thấp kém trong xã hội mà đối xử với em quá đáng vậy sao.
.
.
.
Lần này là lấn thứ bao nhiêu em bị đánh rồi nhỉ, chả nhớ nổi nữa em cũng chẳng muốn nhớ. Bonhyuk cúi gằm xuống đất bước chậm rãi trên sân trường với vết thương trên mặt, em ngại vào lớp sợ cô sẽ hỏi.
Em đụng trúng lưng của người nào đó khiến cơn đau ở trán càng sót, hyuk không để ý nói xin lỗi rồi chạy một mạnh về phía nhà kho thân thuộc - em lại trốn tránh hiện thực.
Hyeongseop đang bàn chuyện về hội học sinh cùng LEW trên sân trường thì bị va phải chưa kịp xem người kia ra sao chỉ thấy bóng lưng nhỏ chạy thục mạng về phía trước. Hắn cũng không để ý nghĩ bạn nhỏ chắc đang vội, tặc lưỡi cho qua cùng vị hội trưởng làm nốt việc.
Ahn Hyeongseop cái tên chẳng còn lạ gì trong cái trường này hắn được mệnh danh kẻ hủy diệt bọn con gái chỉ với 1 nụ cười. Nằm trong top 6 huy hoàng của trường càng làm hắn trở nên nổi tiếng và được săn đón. Dù vậy trong đám đó hắn chưa từng thích nói đúng ra là từng hứng thú với ai.
- " Hyung sao đấy cứ ngơ mai thế ?" lew đặt tập hồ sơ trên bàn hỏi hắn
- " Không có gì mà em biết người lúc nãy đụng anh là ai không ?"
- " Không em biết sao được, mà làm sao ạ ?"
- " Không biết tự nhiên muốn biết, kệ đi anh về lớp trước "
- " Vâng biến dùm em "
Hắn thản nhiên bước vào lớp mà không bị giáo viên hỏi bởi lẽ chuyện hắn đi suốt đã quá quen thuộc giáo viên cũng biết hắn vừa đi đâu. Hyeongseop cũng kiệm lời cúi người nhẹ rồi ngồi vào chỗ như bình thường.
Nhưng hôm nay hắn lạ lắm chẳng thiết học hành, ngần ngơ nhìn ra cửa sổ trong đầu lại hiện lên bóng lưng nhỏ đang chạy ấy, hắn bị điên mất thôi.
Hanbin thấy thằng bạn từ lúc về cứ như bị ma đớp mất hồn hỏi thăm chút xem tình hình
- " Này sao đấy, từ lúc vào lớp tôi thấy ông cứ đơ đơ ngơ ngơ phải lòng em nào à ?"
BẠN ĐANG ĐỌC
//Ahngoozs// Cục bột đanh đá của họ Ahn [HOÀN]
Fanfictioncâu chuyện về tình yêu hài hước ngốc nghếch của ahngoozs. Quá trình theo đuổi em yêu. - " Anh đừng theo tôi nữa bộ mê hay gì hả ?" - " Sao em biết tôi mê em " NGHIÊM CẤM SAO CHÉP, LẤY CẮP TRUYỆN KHI CHX CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA MH DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.