Chương 13

649 71 1
                                    

Hazuki bị hạ thuốc mê, lúc cô tỉnh dậy thấy mình đã bị di chuyển đến nơi khác, cô bị trói chặt tay và chân bằng dây thừng và bịt miệng. Cô quan sát xung quanh thấy đây là một công trình đang bỏ hoang, xây còn dang dở ngay trung tâm thành phố. Vì hướng cô nhìn ra ngoài có thể thấy tháp Tokyo đằng xa.

Nghe tiếng bước chân cô nhắm mắt lại vờ vẫn còn ngất xỉu, tiếng bước chân của hai người đang tiến tới.

"Keitarou mày nghĩ xem hôm nay tên cảnh sát nào sẽ chết, coi chừng là cái con cảnh sát đó chăng" tên đồng phạm hắn cười vui vẻ, coi sống chết của một người như là món hàng giá rẻ tiền ven đường vậy.

"Saijou mày nghĩ đơn giản quá, đợt này không chừng là mấy tên cảnh sát mới đúng, hahaha..trả thù cho người bạn thân yêu của chúng ta nữa, cảnh sát bọn mày tốt nhất hãy chết hết đi" Keitarou tên vượt ngục cười phấn khích.

Keitarou hắn ta đi tới Hazuki nhìn cô mà lấy chân đạp mạnh vào vai cô, thấy cô không phản ứng, hắn chửi "Mẹ nó, vẫn chưa tỉnh sao, mày dùng loại nào mà nó còn chưa tỉnh vậy"

[Ting...ting..ting]

Tiếng điện theo reo Keitarou nhíu mày nhìn Saijou hắn nói "Lại là con ả Plamya, mày nghe đi tao không muốn nói chuyện với nó"

Saijou hừ lạnh hắn vứt điếu thuốc chà xuống sàn hắn khó chịu mở điện thoại "Gì thế Plamya, không phải tụi tao và mày hết giao dịch rồi sao"

"Thằng ngu bọn mày làm lộ vị trí rồi, tao thấy mấy tên đáng ngờ đã đi đến khu vực của mày rồi đấy, tao không muốn bị lộ thông tin, mày mà bị bắt tao sẽ giết bọn mày trước, nhắc nhở đôi chút tòa nhà này tao đã gài bom rồi không chỉ riêng cái quả bom gắn trên con nhỏ con tin đâu..tít ...tít" Plamya cúp máy

Sajiou tím mặt đập điện thoại xuống đất la lớn nói "Má nó con ả điên!! Nó đặt bom cho nổ nguyên tòa, nó làm việc này lúc nào?!"

Keitarou nghe cuộc trò chuyện mặt tái lại, rất khó coi, giận dữ đánh mạnh vào tường "Ngay ban đầu tao không muốn hợp tác với con điên đó rồi, Shit!! con đó thật sự muốn lấy mạng của chúng ta, con ả mày đợi đó"

Hai tên bom phạm lật đật chạy thoát, Hazuki mở mắt chịu đựng cơn đau từ vai, cô cong chân cố lấy tay với gót giầy thể thao, mồ hôi chảy đầm đìa, cô bị trật vai vì cú đạp ban nãy của tên bom phạm.

Hazuki lấy ra lưỡi dao được dấu dưới đế giày, cô cắn răng cưa đứt dây thừng trên tay, cơn đau từ vai càng làm Hazuki khó khăn hơn, mặt cô tái nhợt tháo dây trói trên tay và chân ra.

Định vị và thiết bị nghe lén đã bị hư sau cú đạp vừa nãy, Hazuki nhìn đống thiết bị hư hại cô lạnh nhạt cười. May là cô đã lén để một cái khác trên người bọn chúng lúc họ vận chuyển cô trước khi bị trói chặt.

Một cái hư thì cái khác mới nhận lệnh vận hành, chắc sở cảnh sát bây giờ cũng nhận được tín hiệu rồi nhỉ.

Hazuki nhìn quả bom trên người, cười khó khăn, loại bom này thì cô chỉ nắm chắc 50% phá được, trước giờ cô chỉ học lý thuyết và luyện tháo dỡ bom bằng mô hình. Nếu những loại bom quen thuộc thì cô dễ dàng tháo dỡ được nhưng đây là loại bom gài bẫy của bọn chúng thì cô không tự tin có thể giải quyết suôn sẽ được.

[Đồng nhân Conan] Xuyên thành tra nữ nhân từng thượng ngươi nam thầnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ