Tập 9: Thức khuya

139 13 2
                                    

(Lưu ý: Truyện chỉ đăng tại tài khoản W.@.t-t.p.@d của Yubach và không hề đăng trên bất kì website nào, những bạn nào đọc truyện ở các website khác trên gg như zingtruyen, truyen30h...thì đấy đều là wed lậu, các bạn khi đọc hãy cẩn thận, tớ cảm ơn!)


Bữa tối cùng ngày hôm đó, Ngự đang nằm trên chính chiếc giường yêu thích của mình, bởi chiếc giường ấy nó luôn giúp cho cậu có một cảm giác thư thái sau mỗi giờ làm, thế nên chiếc giường ấy luôn trở thành một thứ gì đó quan trọng trong cậu, đang nằm trên giường và chính sự êm ái của nó rất nhanh chóng khiến cho cậu cảm thấy cơn buồn ngủ nó ập tới, trong căn nhà không lấy một tí ánh sáng, mọi thứ đang dần chìm trong sự im lặng và bị bóng tối bao phủ lấy, hai mí mắt cậu dần dần được khép lại để đánh một giấc sau một ngày dài gặp nhiều cảm xúc không đáng có. Đang vào giấc sâu thì bỗng nhiên cậu bị một phen giật mình bởi tiếng chuông điện thoại của mình nó đang vang lên từng hồi một. Giữa sự im lặng tĩnh mịch trong bóng đêm thì tiếng chuông ấy lại ồn ào xé tan đi sự im lặng yên tĩnh vốn có nãy giờ. Đang sắp vào giấc mà bỗng mình bị phá giấc bởi thứ âm thanh ấy nên cậu mang một tâm trạng khá chi là bực bội trong cơ thể, nhưng vẫn cố chồm người ngội dậy để xem chủ nhân làm nên tiếng ồn khó chịu đấy, bước tới chiếc điện thoại thì trên cái màn hình đang hiển hiện lên tên của thầy Hiệu trưởng. Ngước nhìn đồng hồ Ngự nói:
"Bây giờ đã là hơn 7 giờ tối rồi, thầy ấy còn gọi mình chi vậy ta?"-Ngự thắc mắc nhưng vẫn bắt máy thầy ấy không lại kẻo bị quở.
"Dạ alo thầy, không biết thầy gọi em giờ này chẳng hay có việc gì không thầy?"
"À thì thật ra thì đáng lẽ tôi phải gọi cậu sớm hơn mà do nhiều việc quá nên bây giờ tôi mới nhớ ra, hơi làm phiền thầy vào giờ này"
"Dạ không sao đâu thầy!"-Ngự đáp lại thầy ấy
"À đúng rồi này, tôi quên nữa, tôi gọi thầy chỉ để nhắc là mai trường ta có chuyến đi ngoại khoá đó nha thầy, thầy đã chuẩn bị các câu hỏi cho chuyến ngoại khóa chưa?"

Nghe đến đây, Ngự tá hoả rồi mới sựt nhớ ra là hôm nay là thứ hai tức mai là thứ ba là ngày mà nhà trường tổ chức ngoại khoá, và Ngự lại là người đảm nhận công việc soạn câu hỏi cho học sinh để làm các bài thu hoạch rồi chấm lấy điểm, bởi hôm nay có quá nhiều chuyện ập tới khiến cậu quên mất đi về chuyến ngoại khoá, và hiện tại Ngự chưa có chuẩn bị bất cứ thứ gì cả:

"À...dạ thầy em soạn h-hết rồi thầy"-Ngự đáp lại thầy ấy để cho thầy ấy yên tâm
"À vậy là tôi yên tâm rồi, tôi cứ sợ thầy quên, quả tôi giao công việc này cho thầy là một quyết định đúng đắn mà"
Thế rồi cả hai cúp máy, còn Ngự cậu hoàn toàn chưa soạn bất cứ thứ gì cả nên đang nhanh chóng rời khỏi chiếc giường mà đáng lẽ ra mình phải đánh được một giấc, đứng dậy cậu đi mở đèn khắp căn nhà rồi vội vàng bay thẳng đến chỗ chiếc laptop của mình để bắt đầu soạn các câu hỏi cho ngoại khoá, do đây là lần đầu tiên nhà trường tổ chức vụ này nên số học sinh tham gia vào chuyến đi này rất là đông, hầu như hết tất cả các lớp đều đi, và nhiệm vụ của Ngự là soạn hết câu hỏi cho tất cả các lớp, mỗi lớp phải có ít nhất hai đề, và có tổng cộng hơn mười khối lớp 10, mười hai khối lớp 12, và Mẫn Viên sẽ được giao làm câu hỏi cho lớp 11, cậu thì các lớp 10 và lớp 12. Thế nên bây giờ các công việc dồn cậu cao như núi, đáng lẽ cậu đã phải có hơn ba đến bốn ngày để chuẩn bị thế nhưng sự xuất hiện của Bỉ làm đầu óc cậu bị rối bời và quên mất đi cái nhiệm vụ được giao của mình.
Cậu cắm đầu vào chiếc laptop hàng giờ liền để hoàn thành công việc, thời gian cứ thế mà trôi mà cậu cũng chẳng hề để tâm gì tới nó, thoáng chốc mà bây giờ đã là hơn 1 giờ sáng, khung cảnh trời đêm bên ngoài chìm vào trong sự yên lặng đến đáng sợ, mọi thứ xung quanh được bao phủ bởi màn đêm và chỉ có còn những ánh đèn đường là còn sáng còn lại hầu như mọi nhà cũng đã tắt hết cả đèn để vào giấc, riêng chỉ còn đúng căn nhà của Ngự là vẫn còn ánh sáng từ đèn điện.
*Rột rột
Bụng cậu mãi làm mà bên trong ấy vẫn còn chưa có một tí thức ăn nào nên nó không ngừng sôi lên từng hồi. Khi này đây cậu mới nhận ra từ lúc mình về tới giờ vẫn chưa có một cái gì để bỏ vào bụng,"có thực mới vực được đạo" nghĩ xong cậu liền chiếc điện thoại của mình lên để bắt đầu tìm kiếm các hàng quán còn nhận bán đồ ăn vào ban đêm, lướt hồi mãi thì hầu như quán này cũng đã nghỉ ngơi đóng cửa hết cả, vẫn cố lướt thêm một hồi và với niềm hy vọng là sẽ còn quán nào đó:
"Ui may quá vẫn còn một quán còn đang mở cửa nè"
Khi thấy còn một quán hiếm hoi mở cửa cậu thở phào nhẹ nhõm rồi nhanh chóng đặt các món ăn từ quán đó, quán mà cậu đặt nó chẳng hay lại là quán mà Bỉ đang điều hành, nó thuộc vào công ty Bỉ Ngự mà cậu lại chẳng hề hay biết hay để ý gì tới.
Đồ ăn cũng đã đặt, cậu lập tức bỏ điện thoại xuống để tiếp tục vùi đầu vào công việc và cố gắng hoàn thành nó một cách nhanh nhất có thể, nhưng e rằng cậu có khả năng sẽ phải thức tới sáng chỉ để hoàn thành nó.

Gặp Lại Sau 8 Năm? ( Fic Stay With Me)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ