Tập 10: chuyến đi chơi

123 10 0
                                    

(Lưu ý: Truyện chỉ đăng tại tài khoản W.@.t-t.p.@d của Yubach và không hề đăng trên bất kì website nào, những bạn nào đọc truyện ở các website khác trên gg như zingtruyen, truyen30h...thì đấy đều là wed lậu, các bạn khi đọc hãy cẩn thận, tớ cảm ơn!)

Khung cảnh xung quanh vẫn còn tối, bây giờ đã là hơn 5 giờ 30 phút thì cậu mới có mặt tại trường, thực tế mà nói là cậu đã đi trễ quá giờ mà nhà trường đã đề ra, nhưng may mắn ở chỗ đây là chuyến ngoại khoá của nhà trường nên đã tạm bỏ qua cho cậu mà không hề trách phạt.

Bên dưới sân trường, nơi tập hợp các học sinh để bắt đầu điểm danh cũng như thông báo một số điều để cho chuyến đi được diễn ra một cách thuận lợi. Trên sân trường, những học sinh từ các lớp mà đã đăng ký cho chuyến đi này cũng đã bắt đầu tập hợp đầy đủ, mỗi lớp chỉ còn thiếu đâu đó 1-2 học sinh nữa là đủ.
Bầu trời xung quanh cũng đã bắt sáng lên, mặt trời cũng đã ló dạng được một tí nên đã làm cho bầu trời xung quanh pha trộn giữa ban đêm và ban ngày. Khí hậu gió đông đã rõ rệt hơn nên mang nhiều luồng khí lạnh thổi nhè nhẹ nhưng vẫn đủ khiến cho người ta rùng người.
Đã là hơn 5 giờ 50 phút, học sinh hầu như cũng đã đầy đủ hết cả rồi, ai ai cũng khoác cho mình một chiếc áo để giữ ấm cho cơ thể. Các giáo viên chủ nhiệm của mỗi lớp cũng bắt đầu điểm danh để xem đã tập hợp đủ hay chưa, nếu thiếu ai thì còn gọi về phụ huynh của học sinh ấy. Các chiếc xe Bus đã bắt đầu tới đầy đủ và đều đang đứng đợi bên ngoài cổng trường.
Tới đây, Thầy Gia An tức là thầy hiệu trưởng của nhà trường, bắt đầu cầm mic lên và thông báo:
"Mọi người đã tới đầy đủ hết chưa?"
"Dạ rồiiiiiiii"-cả trường cùng nhau đồng thanh vang lên trong vẻ vui mừng và hào hứng
"Rồi trật tự trật tự nào"- thế rồi cả trường dần dần nhỏ tiếng ồn xuống và rồi im bặt, đợi tới khi toàn trường đã im hẵng thì thầy Gia An nói tiếp:
"Rồi, nay là ngày mà nhà trường ta tổ chức chuyến đi ngoại khoá, nhưng đừng quên là khi các em về là sẽ phải làm một bài thu hoạch để lấy điểm, kế đó........"

Và rồi cứ như thế thầy Gia An bắt đầu trao đổi một số điều đến tới phía học sinh để cho chuyến đi này một cách an toàn và hiệu quả, bên dưới trường có một vài học sinh rất háo hức được đi nhưng mà phải ngồi đây nghe dặn dò thì lại tỏ ra vẻ chẳng mấy để tâm tới mấy điều dặn dò đó. Sau đó chỉ hơn 5-7 phút thì những thứ cần dặn dò cũng đã xong, thầy Gia An bắt đầu điều từng hàng của mỗi lớp đi đến xe của mình.
Xe của Ngự được giao để canh là xe số 14, cũng là xe gần cuối vì có tổng hơn 15 đoàn xe và đoàn xe thứ 15 ấy là do chính cô Mẫn Viên quản. Do xe của mình là xe gần cuối nên phải đợi từng xe kia khởi hành hết rồi từ từ mới đến đoàn xe của cậu và Mẫn Viên khởi hành cuối cùng.
Khi biết tin đoàn xe của mình sẽ khởi hành chung với Ngự nên Mẫn Viễn suốt từ nãy giờ trên khuôn mặt vẫn không hết đi sự vui sướng và lâu lâu cứ cười tủm tỉm mà chẳng biết cô ấy đang suy nghĩ gì.
Ngự cùng đoàn học sinh mình bắt đầu bước lên xe, và chiếc xe cũng bắt đầu khởi hành. Tính tới thời điểm này đã là 6 giờ 20 Phút và xe cũng đã khởi hành được 5 phút, bầu trời bên ngoài đã sáng hẵng, từng tia nắng sớm đã bắt đầu rọi xuống khắp mọi nơi, bầu trời trong xanh ít mây, có vẻ thời tiết hôm nay khá thuận lợi cho chuyến đi lần này.
Bên trong xe, các học sinh không dấu nổi sự phấn khích nên khá mất trật tự, đứa thì la hét nói chuyện, đứa thì ngủ vì sáng nay đã thức quá sớm, đứa thì nhìn ra ngoài để xem cảnh, và muôn vàn những kiểu khác. Ngự giữ trật tự mãi mà cũng không được, cứ la lên là im được mấy hồi xong sau đó chưa đầy được 5 phút là lại bắt đầu nói tiếp, việc Ngự đêm qua thiếu ngủ với cả thêm vụ này nữa nên tâm trạng cậu khá bực bội và nhức đầu.
Được mãi một lúc thì giọng của một người vang lên khiến cho tất cả học sinh đều phải chú ý vào giọng nói đó, giọng của Thành Nam bắt đầu vang lên một cách to và rè bởi chiếc mic cũng khá cũ, giọng nói ấy tức là giọng của người hướng dẫn viên cho đoàn xe số 14 này, cậu hướng dẫn viên này bằng tuổi của Ngự, cậu ta mặc lên bộ đồ đồng phục áo xanh có in logo của công ty chuyên về du lịch, quần đen trông rất tươm tất, mặt cậu ta khá trẻ nên khi Ngự nhìn lần đầu còn tưởng nhỏ tuổi hơn mình, đợi khi nói chuyện mới vỡ lẽ ra là bằng tuổi của nhau:

Gặp Lại Sau 8 Năm? ( Fic Stay With Me)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ