Chap 21

523 18 0
                                    

1

Trần Nghị đang trong tình thế tiến thoái lưỡng nan, nhưng anh nhanh chóng hiểu ý Eddie khi nói điều đó.

Nếu như giới hạn trong hai lựa chọn Eddie đưa ra, như vậy vô luận chọn cái nào, đều tương đương với việc từ bỏ Eddie. Nhưng làm sao anh có thể từ bỏ? Làm sao anh có thể nhường Eddie cho người khác?

"Anh sẽ không để bất cứ điều gì xảy ra với em, Eddie."

Anh sẽ không để em ở bên tên Khúc Nam đó, và anh nhất định sẽ tìm ra cách chữa khỏi bệnh cho em.

Eddie ngơ ngác nhìn ánh mắt kiên định của Trần Nghị, không biết tại sao nhưng trong lòng lại cảm thấy thoải mái.

Eddie ánh mắt lóe lên, có chút cảm động, nhưng cuối cùng khóe miệng run lên, quay đầu đi:

"Hứ...ngây thơ!"

Nếu mọi chuyện thực sự đơn giản như vậy thì trên đời đã không có nhiều điều phải hối tiếc như vậy.

2

(Nhớ lại)

Eddie nửa nằm trên ghế sofa, bắt chéo chân và lười biếng nheo mắt, trong khi Khúc Nam đang ngồi trên ghế sofa đối diện với cậu, tao nhã nhấp một ngụm cà phê.

"Bây giờ cậu chắc hẳn cũng biết tình trạng của bản thân cậu, cơ thể của cậu không thể chịu đựng được lâu, và bây giờ, ít nhất là lúc này, tôi là người duy nhất có thể cứu cậu"

Eddie mở mắt ra, mỉm cười nhìn khuôn mặt Khúc Nam:

"Thật ra, tôi luôn khá tò mò. Anh nói anh đã thỏa thuận với họ và hỗ trợ công việc cho họ với điều kiện anh phải đưa tôi đi."

"Mặc dù tôi không biết nội dung cụ thể trong giao dịch của anh, nhưng..."

Khúc Nam buông ly xuống, hai tay đan vào nhau đặt trên đùi, cười khẽ một tiếng:

"Cậu đang hỏi vì sao tôi cứu cậu?"

Eddie nhún vai:

"Cuộc đời của tôi chỉ là một thứ rẻ tiền, nó có giá trị gì? Tôi nghe nói những người làm ăn lớn như anh sẽ không mua bán lỗ vốn, vậy cái này... để làm gì?"

Khúc Nam cười vài tiếng, Khúc Nam bỏ tay xuống, đứng dậy bước đến gần Eddie, ấn một tay lên ghế sô pha, hai người gần nhau đến mức có thể cảm nhận được hơi thở và nhịp tim của nhau.

"Cậu không nghĩ là tôi thích cậu phải không?"

Eddie không chút sợ hãi nhìn Khúc Nam, nhận thấy sự thay đổi trên nét mặt của anh ta và mỉm cười:

"Điều này có vui không?"

Khúc Nam cười mấy tiếng:

"Tôi tưởng cậu thích trò đùa này."

Eddie nhìn Khúc Nam hồi lâu, cuối cùng thở dài:

"Quên đi, tôi cũng không nghĩ là anh sẽ thành thật với tôi. Anh muốn làm gì thì làm, nhưng..."

"Đừng nghĩ đến việc lợi dụng tôi như một món hàng, nếu không...... tôi sẽ không nương tay đâu!"

Eddie xoa tay, hung hăng trừng mắt nhìn Khúc Nam, giọng điệu đe dọa.

[Trần Nghị & Eddie] - Tôi Sẽ Không Nhìn LạiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ