Chap 12

775 38 5
                                    

1

Eddie hơi cụp mắt xuống, khóe môi hơi nhếch lên nhưng lại chứa đựng buồn bã:

"Đã bốn năm rồi, Trần Nghị, đã đến lúc trưởng thành và cũng phải trưởng thành rồi..."

Eddie mỉm cười thở ra, sau đó chuẩn bị đứng dậy trên mặt đất, Trần Nghị ngước nhìn Eddie đáng thương như một chú chó con bị bỏ rơi, dùng cả hai tay ôm chặt lấy cánh tay cậu.

Eddie hừ lạnh một tiếng, kéo tay Trần Nghị ra.

"Ah, chân của anh tê rồi."

Eddie ổn định dáng người, sau đó đưa tay về phía Trần Nghị:

"Trần Nghị, thân là một đại ca, sao có thể quỳ dưới chân người khác, đem điểm yếu của mình để lộ ra cho người khác? Rất nguy hiểm nha ~"

Nụ cười tự do và thoải mái thường ngày của Eddie thu hút ánh nhìn của Trần Nghị, trong giây lát, anh nghĩ rằng họ thực sự đã quay trở lại khoảng thời gian trước đây.

Trước đây, Eddie sẽ không bao giờ rời đi mà không có anh.

Trong khi Trần Nghị đang choáng váng, Eddie đã nhẹ nhàng thu tay lại:

"Dù sao thì lão đại cũng kêu tôi về Tổng Đường sống vài ngày. Tuy tôi không thích môi trường ở đó nhưng dù sao đó cũng là mệnh lệnh của lão đại, tôi cũng không thể không nghe theo, anh nghĩ đúng không?"

Trần Nghị nhắm mắt lại:

"Eddie, anh..."

Eddie cúi xuống, đặt ngón trỏ lên môi Trần Nghị, rồi phát ra âm thanh "suỵt":

"Trần Nghị, tôi nói thật đấy, sao anh cứ mãi chìm đắm trong quá khứ vậy? Anh nên nhìn về phía trước đi."

Trần Nghị chỉ biết nhìn Eddie rời khỏi cánh cửa đó, Eddie đóng cửa rất nhẹ nhàng và không phát ra âm thanh nào, nhưng nội tâm Trần Nghị lại kêu gào.

Anh muốn đứng dậy và nắm lấy tay Eddie một lần nữa... Anh thậm chí còn nghĩ rằng nếu điều đó không thành công, anh sẽ biến những tin đồn đó trở thành sự thật, anh sẽ trói Eddie lại và giam cậu trong nhà, miễn là giữ được cậu ở bên cạnh mình mãi mãi.

Nhưng lý trí như một sợi dây trói chặt anh trên mặt đất, khiến anh không thể thoát ra được, anh chỉ có thể bất lực gục đầu xuống...

2

Sau khi Eddie rời đi, cậu không quay lại Tổng Đường mà được xe của Khúc Nam đến đón.

Khúc Nam nhìn Eddie đang lơ đãng bước vào xe và mỉm cười:

"Sao nào, cậu có muốn nghe lời khuyên của tôi không?"

Eddie chậm rãi quay đầu lại nhìn về phía Khúc Nam:

"À, anh đang cố làm gì vậy?"

Khúc Nam thích thú trước biểu cảm nhỏ nhắn dễ thương của Eddie và nói:

"Dây vào một người đàn ông si tình tự cho mình là đúng thật khó khăn cho cậu. Nếu có việc gì cần tôi giúp, chỉ cần nói với tôi, tôi sẽ giúp cậu giải quyết mọi chuyện."

Eddie tỏ vẻ không tin

"Hả? Anh đang khinh thường ai vậy? Trong từ điển của Eddie tôi không có từ "dựa vào người khác" ~ Và... cũng không đến lượt người ngoài cuộc như anh can thiệp vào chuyện giữa tôi và anh ấy ~"

[Trần Nghị & Eddie] - Tôi Sẽ Không Nhìn LạiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ