Chap 5

1.2K 57 0
                                    

Eddie đẩy Trần Nghị ra, ngồi dậy và dùng một tay cởi vài cúc áo sơ mi, để lộ bộ ngực trắng mịn màng.

Cậu quỳ xuống, từ từ đến gần Trần Nghị, hơi nóng mơ hồ phả vào mặt Trần Nghị, khiến hơi thở của anh trở nên gấp gáp.

Ánh mắt Eddie bình thản nhìn Trần Nghị, đón nhận mọi sự đấu tranh và ham muốn trong mắt anh.

Trần Nghị không khỏi liếm lên đôi môi khô khốc, tuy đã cố gắng hết sức chịu đựng nhưng trước sự cám dỗ của Eddie nhưng vẫn thất bại.

"Eddie, anh...anh có thể..."

Eddie dường như đã đoán trước được tất cả những điều này, cậu duỗi ngón tay ra, nhẹ nhàng đặt lên môi Trần Nghị, cười nói:

"Không~Đại ca~Xin đừng vượt qua giới hạn anh em của chúng ta~"

Trần Nghị xoay người bước xuống giường, trầm giọng nói:

"Anh đi lấy cho em ít canh giải rượu."

Eddie nhìn vào bóng lưng của Trần Nghị và nói một cách khinh thường:

"Đại ca, anh nguyên tắc quá đó ~ Rõ ràng anh có thể dùng vũ lực và ép buộc tôi với tư cách là đại ca, nhưng anh vẫn xin phép tôi một cách vừa tốt bụng, vừa tức giận như vậy. Thật quyến rũ qua đi~"

Trần Nghị biết rằng Eddie đang muốn rời bỏ mình nên anh không phản ứng lại.

Ngày hôm sau Eddie bị đau đầu, cậu từ từ mở mắt ra, ngơ ngác nhìn trần nhà quen thuộc một lúc, mãi cho đến khi Trần Nghị gõ cửa gọi cậu ra ngoài ăn sáng.

Eddie cũng không để anh đợi quá lâu, chỉ duỗi thẳng mái tóc rối bù rồi rời khỏi phòng.

Hai người ngồi ở bàn tròn trong im lặng ăn bữa sáng, Eddie cắn một miếng ớt đỏ trên tay như thường lệ.

Không khí trong phòng có vẻ có chút ngượng ngùng, Trần Nghị cố gắng tìm chủ đề để nói, nhưng anh lại không giỏi diễn đạt, hơn nữa anh còn không biết Eddie thích gì, càng không thể tìm chủ đề chung để nói.

Vì vậy, anh chỉ có thể im lặng nhìn Eddie, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cậu một cách đầy ham muốn và chiếm hữu.

Điện thoại của Eddie rung lên, cậu nghiêng đầu liếc nhìn điện thoại, đột nhiên nói:

"Đại ca~ Tôi xin phép anh cho tôi nghỉ phép."

Eddie nói xong liền dùng tay xoa xoa ngực, Trần Nghị lầm tưởng cậu cảm thấy không khỏe nên lo lắng hỏi:

"Eddie, em thấy không khỏe à? Anh có thể cùng em đến bệnh viện..."

Eddie bối rối ngước nhìn Trần Nghị, rồi khúc khích cười:

"Không~ Tôi chỉ muốn ra ngoài và thư giãn thôi ."

Khi đó, Trần Nghị gần như đã buột miệng nói "Anh sẽ đi cùng em", nhưng anh đã kìm lại vì lời nói của Eddie "Tôi đã hẹn với một người bạn".

Eddie ăn xong đứng dậy bắt đầu dọn bát đĩa, Trần Nghị đột nhiên đứng  phắt dậy như lò xo, nắm lấy tay Eddie, Eddie giật mình, bát đĩa rơi xuống đất vỡ tan.

[Trần Nghị & Eddie] - Tôi Sẽ Không Nhìn LạiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ