Chap này hong có seggg, chỉ có suy thoy
Plot này Huy lớn hơn Neko ạ
______________
________Vào một buổi sáng ngày chủ nhật, ánh nắng bình minh nhỏ giọt trên khung sắt cửa sổ lạnh lẽo, khiến cho nó và cả căn phòng đều trở nên ấm áp. Trên giường, một thân hình nho nhỏ đang cuộn tròn thân giống như một chú sâu đang quấn kén, áo ba lỗ với quần đùi, mơ một giấc thật đẹp, đúng là một dáng vẻ hưởng thụ ngày cuối tuần tuyệt vời.
Nhưng sự hưởng thụ đó kéo dài chẳng được bao lâu, cửa phòng đang đóng bỗng bị một bàn chân nào đó đạp một cái
*Rầm!!!*
Cánh cửa đập vào tường, tạo ra tiếng kêu rất to, dáng người nhỏ nhỏ xuất hiện. Âm thanh ban nãy đã kéo tụt giấc mơ đang dang dở của chú sâu đi mất, cậu giật mình bật dậy, chưa kịp định thần lại, một đôi tay nhỏ, thon nắm vào hai vai cậu, lay liên tục, vừa lay vừa nói
"trường sơn, anh dậy cho em..."
Ra là lê thanh nghi , em ấy cứ như vậy lặp đi lặp lại động tác này
"lê thanh nghi em điên rồi à?!!!"
Cậu dùng hai tay nắm lấy hai bàn tay trên vai mình dừng lay lại, miệng hét to.
"Hôm nay là cuối tuần, không phải đi làm, em gọi anh dậy sớm làm gì???"
Cậu dùng đôi mắt mới mở được một nửa uể oải hỏi em gái.
"Anh tự dậy mà coi đi, hướng dương nở hết rồi, anh còn không mau dậy, người ta tới hái đi hết đó"
"Hả? Hướng dương nở rồi á?"
Nghe tới vườn hoa của mình nở rồi, trường sơn bật dậy ngay lập tức, bộ quần áo ba lỗ xộc xệch chưa chỉnh lại, đôi dép đi trong nhà cọc cạch, chiếc nọ chiếc kia, cậu lao thẳng một mạch ra vườn, để lại cô em gái đang ngồi cảm thán tốc độ tia chớp của anh trai mình.
Nhìn thấy những bông hoa nhỏ nhắn mà mình dày công chăm sóc giờ đã cao ngang cổ, nở ra những đoá hoa vàng tươi thì lòng cậu rất vui, niềm vui ấy chẳng thể giấu giếm được, cậu cười một cái, nụ cười ấy rất đẹp, đẹp tựa như một đóa hướng dương vậy, tươi rói, xinh đẹp. Sờ vào một cánh hoa, trường sơn cảm nhận được có sự mềm mại, dịu dàng, lại có chút gì đó nhói nhói nơi đầu ngón tay, thật sự không phí công bản thân thức ngày thức đêm chăm bón.
trường sơn cứ đứng giữa những bông hoa, nhìn chúng, chạm vào chúng rồi cười thật tươi. Cậu không để ý rằng qua một tấm kính, có một chàng trai đứng trong quầy thu ngân của quán cà phê bên cạnh đang nhìn cậu, nhìn rồi, khoé miệng cũng cong cong, một nụ cười thật dịu dàng.
Anh nhìn cậu trai nhỏ kia một cách say đắm, dường như trong đôi mắt anh lúc đó chỉ có cậu, dù tóc cậu vẫn rối, quần áo xộc xệch, cười lên trông rất ngốc nghếch, vậy mà ánh nhìn của anh cứ dính chặt vào cậu. Bỗng dưng tim anh như lệch mất một nhịp, anh đây là...yêu rồi sao?
Cảm giác này không giống với những người mà anh từng thích trước đây, cảm giác bây giờ lạ lắm, anh bị thu hút, anh không thể thoát ra được khỏi con người cậu, anh bây giờ giống như....yêu từ cái nhìn đầu tiên ấy. Thật lạ lùng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[All Neko] Mình em
FanfictionChỉ là quá vã 2 Neko land nên 👉👈 ⛔️‼️ Waringgg Có segg Neko bot Có OOC