Chương 6. Chua xót

253 37 6
                                    

Chương 6. Chua xót

Editor: Lăng

Lâm Thương Từ làm rất nhanh, ngay khi Cố Trọng tắt bếp là cô cũng làm xong khung leo cho mèo, hoàn chỉnh đặt nó vào một góc. Sếp Tổng lập tức leo lên nhảy tới nhảy lui.

Dưới sự mời mọc của Cố Trọng, Lâm Thương Từ không để ý đến Sếp Tổng nữa, đến bàn ăn dùng bữa với Cố Trọng.

"Trù nghệ của tôi không tồi, cô thử xem sao." Cố Trọng cầm đũa nhưng chưa gắp món, để Lâm Thương Từ nếm trước.

Lâm Thương Từ động đũa gắp một ít sợi khoai tây bỏ vào miệng, nhai mấy cái rồi nói: "Ngon thật."

Lúc này Cố Trọng mới hài lòng bắt đầu ăn cơm, nhưng đúng là ăn cơm có khác, hai người chỉ biết cúi đầu ăn cơm.

Lâm Thương Từ lúng túng dùng bữa, cô không biết nên nói gì với đối phương cả. Nghiêm túc mà nói, trong vòng lặp này hai cô chỉ mới gặp nhau một lần, hôm nay nói chuyện cũng không nhiều, tổng cộng chưa đầy 5 phút, mối quan hệ nói thân quen cũng không thân, nói xa lạ thì dù gì cũng đã gặp nhau một lần rồi còn ngồi ăn chung.

Ngay khi Lâm Thương Từ đang rối rắm muốn nói gì đó, Cố Trọng đã nhìn ra sự thiếu tự nhiên của cô, bèn hỏi: "Tôi gọi cô bằng tên được không? Cứ gọi cô Lâm cảm giác như đang đi học vậy."

"Được thôi, tôi thấy bình thường." Xưng hô gì cũng như nhau, miễn đừng gọi một cách khiếm nhã là được.

"Thế, Thương Từ?" Cố Trọng gọi thử.

"Ơi?" Lâm Thương Từ ngẩng đầu, cho rằng đối phương thật sự có chuyện muốn nói với mình.

"Không, tôi chỉ gọi thử xem cô có đáp lại hay không thôi?" Cố Trọng xấu hổ, ngón chân cô ấy dưới gầm bàn bắt đầu ngọ nguậy.

Mắt thấy bầu không khí sắp chuyển hướng sang im lặng, Lâm Thương Từ bèn hỏi: "Gần đây cô Cố không bận gì sao?"

"Cũng không bận lắm, có mấy tạp chí cần chụp nhưng đều tập trung vào ban ngày, cơ bản buổi tối cũng không có việc gì. Lịch trình phía sau cũng đã được xác định, chỉ còn chờ vào đoàn phim. Nên trong khoảng thời gian này, trừ bỏ đi quảng bá [Phong hoa] tổng quan cũng không có việc gì khác."

Diễn viên là thế đấy, bận rộn một thời gian rồi lại nghỉ ngơi một thời gian dài.

"Nói đến [Phong hoa], cô Cố có muốn cá cược với tôi về tổng số lượt xem của tập cuối không?" Lâm Thương Từ bỗng nảy ra một ý nghĩ.

Cô chợt muốn nói cho người khác thật ra cô biết trước tương lai.

"Tôi không chơi đâu, chắc chắn là thua cô rồi." Trực giác của Cố Trọng cho biết nhất định là Lâm Thương Từ đã biết gì đó nên mới hỏi như vậy.

"Kết quả vẫn chưa có, sao lại cảm thấy mình sẽ thua?" Lâm Thương Từ cong môi, nụ cười nhìn qua trông có vẻ ác thú.

"Bởi vì trực giác nói cho tôi biết chắc chắn cô sẽ thắng." Cố Trọng chuyển đôi đũa từ ngón tay sang lòng bàn tay, cô ấy chống cằm, trong ánh mắt tràn đầy sự chắc chắn.

[BHTT 😺 EDIT] Thính Thần - Cá Muối Không Ăn RauNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ