Chương 10. Người tám lạng kẻ 800gram

224 38 13
                                    

Chương 10. Người tám lạng kẻ 800gram

Editor: Lăng

Tại trụ sở chính của Vân Lân ở thành phố Nam Minh, trong studio tấp nập người qua lại, những nhân viên tới lui như thoi đưa bận rộn dàn dựng hiện trường.

Cố Trọng ngồi trước bàn trang điểm, chuyên viên trang điểm đang thoa lớp phấn cuối cùng lên mặt cô.

"Xong rồi."

Cố Trọng mở mắt ra, nhìn mình trong gương, sau đó nghiêng qua trái, ngước cằm quan sát rồi mới gật gật đầu. Chuyên viên trang điểm thu dọn dụng cụ rời đi, Diệp Tây Nhã đưa trang phục đã chuẩn bị từ trước cho cô để cô thay.

Ra khỏi phòng thay đồ, Cố Trọng lại quan sát bản thân trong gương lần nữa, rất phù hợp với concept cần chụp. Cô với tay lấy tờ giấy trên bàn, trên đó có in lời thoại cô cần đọc.

Diệp Tây Nhã ngồi trong góc chơi điện thoại, nói chuyện không buồn ngẩng đầu: "Lâm Thương Từ trông như thế này, là người hôm đó em gặp đúng không?" Nói xong mới giơ màn hình điện thoại về phía Cố Trọng.

Cố Trọng liếc nhìn người trong ảnh, Lâm Thương Từ đang mặc một chiếc áo thun màu be lệch vai, bên dưới mặc quần túi hộp đi giày thể thao, buộc tóc đuôi ngựa thấp, cúi đầu nói chuyện với Phòng Giai Nhuế

"Là cô ấy, chị chụp lén?" Cố Trọng hơi nheo mắt, biểu đạt sự bất mãn của mình.

Cô rất phản cảm và không thích việc bị lọt vào ống kính của người khác mà bản thân không hề hay biết. Ngay cả khi ở dưới ánh đèn flash không nơi ẩn náu, cũng luôn có cảm giác như một phần bản thân bị bỏ rơi trở thành thứ thuộc về người khác. Tất nhiên cô không thể tránh khỏi rơi vào hoàn cảnh đó, nhưng cô vẫn không thích.

Không thích bị người khác chụp lén, cũng không thích thấy người khác bị chụp lén.

"Chỉ một tấm này thôi, chỉ để em xác nhận có đúng cô ấy hay không." Diệp Tây Nhã bất giác mím môi, sau đó nhanh chóng đổi đề tài: "Hiện giờ cô ấy không có vấn đề gì, cũng không phát hiện có dính dáng gì đến Tinh Hải, nhưng có lén lút qua lại không thì không biết. Cơ mà nhà cô ấy có hơi phức tạp."

"Phức tạp như nào?" Lòng hiếu kỳ của Cố Trọng trỗi dậy, kéo ghế trang điểm ngồi xuống trước mặt Diệp Tây Nhã.

"Cô ấy có một ông anh trai, trước kia đã trốn nhà bỏ đi vì nợ nần, không biết bây giờ đã về hay chưa. Lúc đi học có lẽ cô ấy rất vất vả, vừa học vừa làm để trả nợ, nhưng em biết mà, vay nặng lãi không dễ mà trả hết. Lãi mẹ đẻ lãi con, trả từ năm này qua năm khác, đến năm ngoái mới trả hết." Sau khi nhận được kết quả, trong lòng Diệp Tây Nhã khó tránh khỏi áy náy.

"Khi còn đi học, là học đại học sao?"

"Cấp ba."

Cố Trọng ồ lên, cô nghĩ những chuyện đó xảy ra khi Lâm Thương Từ học đại học là đủ khổ rồi, không ngờ lại còn khi cô ấy nhỏ hơn, chỉ mới cấp ba.

"Mới có hai ngày mà chị điều tra được nhiều chuyện về người ta thế rồi sao!" Cố Trọng bỏ qua Lâm Thương Từ thời cấp ba, chăm chú nhìn Diệp Tây Nhã. Đột nhiên hoài nghi cô ấy có bí mật nào không thể tiết lộ cho người khác không.

[BHTT 😺 EDIT] Thính Thần - Cá Muối Không Ăn RauNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ