Chương 18. Mệt mỏi
Editor: Lăng
"Không phải, em không rõ ý cô."
Lâm Thương Từ bỗng không biết nói gì, cách Phòng Giai Nhuế nhìn cô bây giờ khiến cô cảm thấy rất xa lạ.
"Người đại diện của Cố Trọng đã tìm người điều tra em." Phòng Giai Nhuế đẩy gọng kính bị trượt xuống, tay phải bà đặt lên mép lan can, nói: "Có phải khi em học cấp ba đã đẩy một bạn học xuống lầu không?"
Lâm Thương Từ ngây dại, ký ức như bị bỏ vào nước tẩy gỉ, quá khứ lẽ ra nên phai mờ, sau đó bị vùi đi và lãng quên lại trở nên mới mẻ như thể chỉ mới xảy ra một giây trước.
"Em...... Không đẩy cậu ta." Đáng lẽ cô nên tin tưởng bản thân không làm việc đó, nhưng khi nói ra miệng bỗng chốc cô lại nghi ngờ bản thân.
Tự mình nghi ngờ bản thân, nếu ký ức cố tình lừa dối cô thì cô cũng sẽ bị lừa.
"Cô không rõ chuyện ngày trước của em, nhưng Diệp Tây Nhã đã tìm cô nói chuyện. Cô ấy nói em và người bạn đó là bạn bè rất tốt, thậm chí mọi người còn đồn hai người là một cặp. Sau đó ngay khi người bạn đó thông báo có bạn trai, em đã đẩy cô ấy xuống cầu thang dẫn đến đùi phải cô ấy bị gãy." Phòng Giai Nhuế nói rất cẩn thận, rất sợ động chạm dây thần kinh nào đó của Lâm Thương Từ, "Em biết không, khi cô ấy hỏi cô, cô chỉ nói là cô không biết."
Có vẻ như rất nhiều năm qua Lâm Thương Từ chưa bao giờ kể về chuyện bản thân, chuyện mà bà biết nhiều nhất cũng chính là những điều không hay về nhà cô ấy. Bà cứ nghĩ mình đã đủ hiểu rõ cô ấy, nhưng đến khi Diệp Tây Nhã tìm bà, bà mới phát hiện bản thân mình vẫn không rõ trước khi gặp mình Lâm Thương Từ là người như thế nào, cuối cùng bà chỉ có thể trả lời một câu "Không biết".
"Thương Từ, cô không để bụng trước kia em có thật sự làm những chuyện đó hay không. Thế nhưng hiện giờ đối với Cố Trọng và Diệp Tây Nhã mà nói, em có hành vi thường xuyên liên lạc với Cố Trọng trong khi hai người không quá thân thiết là điều không thích hợp."
Em làm cô ấy cảm thấy sợ hãi.
Bà không nói ra vì sợ Lâm Thương Từ tổn thương.
Lâm Thương Từ cúi đầu, chậm rãi thở hắt ra, cô không ngẩng đầu mà chỉ nhìn ánh đèn bên dưới.
"Hẳn là cô có để bụng."
Nhìn bề ngoài thì mọi chuyện hết thảy đều thuận lợi, nhưng cô không thể hiểu nổi, như có một số việc cố ý bị giấu đi. Chỉ cần không phải là hôm nay, nếu Phòng Giai Nhuế có thể kịp thời nói cho cô biết thì cô vẫn sẽ có thời gian để sửa chữa.
Vậy mà cứ phải là tối ngày mà Cố Trọng tử vong, đêm nay tan tiệc chắc chắn Cố Trọng vẫn sẽ ngồi trong xe.
"Bữa tiệc này em nuốt không trôi nữa, em về trước đây." Lâm Thương Từ vẫy vẫy tay, ngăn Phòng Giai Nhuế giữ lại bản thân.
Cô cũng không đi, cô ngồi ở bên cạnh bồn hoa đối diện.
22 giờ 39 phút, tiệc khánh công kết thúc, mọi người lục tục ra khỏi nhà hàng, Cố Trọng và người đại diện cũng ra khỏi dòng người.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT 😺 EDIT] Thính Thần - Cá Muối Không Ăn Rau
Misterio / SuspensoTên tác phẩm: Thính Thần Tác giả: Cá Muối Không Ăn Rau Thể loại: Bách hợp, Hiện đại, Vô hạn lưu, Vô hạn tuần hoàn, Huyền nghi, Suy luận kịch tính, HE,... Nhân vật chính: Hai bé Lâm Thương Từ và Cố Trọng (Biên kịch gàn dở X Diễn viên tầm trung) Số c...