Chương 35. Hand model Lâm Thương Từ

147 31 2
                                    

Chương 35.  Hand model Lâm Thương Từ

Editor: Lăng

Ngày 21 tháng 8, Cố Trọng nhờ nhân mạch của Từ Đồ Chi, đến được địa chỉ nhà của nhà thiết kế Vân Lân, Kỳ Thất.

Chuyện này cô đã nhờ Từ Đồ Chi vài ngày, Từ Đồ Chi cũng định hỏi từ lâu nhưng do bận việc nên cô ấy quên mất, mãi đến ngày 21 Cố Trọng lại hỏi cô ấy, Từ Đồ Chi mới nhớ có một chuyện như vậy.

"Em hỏi địa chỉ cô ấy làm gì?" Từ Đồ Chi ở đầu dây bên kia hỏi.

"Em có người bạn ngoài ngành là bạn bè với cô ấy, hai người sau khi học hết cấp ba thì mất liên lạc, bây giờ muốn tìm lại cô ấy." Cố Trọng luyên thuyên, Lâm Thương Từ đã chỉ cô lý do này.

Từ Đồ Chi không hỏi nhiều, Cố Trọng chưa bao giờ gây rắc rối nên cô ấy đưa địa chỉ cho Cố Trọng, nhưng lại chợt nhớ ra tối hôm nào đó Cố Trọng và Lâm Thương Từ cùng nhau đi đánh nhau, thế là lại muốn rút lại địa chỉ.

Cuối cùng vẫn không rút lại.

Cố Trọng và Lâm Thương Từ hẹn chiều ngày 22 sẽ đến nhà Kỳ Thất, vì Cố Trọng nói cô ấy được phát hiện vào sáng ngày 23, nếu ngày 22 vẫn còn đi làm bình thường, vậy hẳn sau khi tan làm về nhà cô ấy mới cắt cổ tay tự sát.

Nhà Kỳ Thất là một căn hộ rất bình thường, không khác nhà Lâm Thương Từ là mấy, nếu thế tiền thuê nhà sẽ không chênh lệch quá nhiều, thậm chí có thể thấp hơn. Ngoài cổng không có bảo vệ, người dân ra vào tùy ý mà người bên ngoài cũng thế, chung cư này có tổng cộng bốn tầng, một tầng có khoảng mười hộ gia đình, nhìn qua tương đối cũ kỹ, lại không có thang máy.

"Mức lương một năm của một nhà thiết kế hẳn không thấp lắm phải không?" Cố Trọng khó hiểu, hỏi một câu.

"Có thể cô ấy khá tiết kiệm."

Đó là lý do duy nhất mà Lâm Thương Từ có thể nghĩ ra để một nhà thiết kế có mức lương khá tốt lại sống trong một chung cư cũ kỹ như vậy, có lẽ là do muốn tiết kiệm thật.

"Bên Vân Lân chắc sẽ không bóc lột sức lao động của nhân viên đâu?" Dù sao cũng là một thương hiệu đồng hồ nổi tiếng.

"Thông thường các công ty lớn đều có xu hướng bóc lột công sức lao động của nhân viên." Lâm Thương Từ không phủ nhận.

Thời điểm này có nhiều người ra vào khu chung cư, các bà nội trợ mua thức ăn về, chạng vạng dắt thú cưng ra ngoài đi dạo,... Cố Trọng kéo vành mũ xuống thấp, còn Lâm Thương Từ không ngụy trang, chỉ đi phía trước cô ấy để che chắn, hai người đi dọc hành lang đến căn hộ thứ ba trên tầng bốn.

Sau khi ấn chuông cửa cũng không có ai ra mở cửa, đúng lúc hàng xóm đối diện căn hộ số ba định ra ngoài, Lâm Thương Từ bèn hỏi: "Xin hỏi chủ nhà này đã về chưa ạ?"

Người trả lời là một bác gái chừng năm mươi tuổi, còn dắt tay một đứa bé, nói: "Cô ấy không hay về sớm vậy đâu, thường là sáu, bảy giờ."

Lâm Thương Từ liếc nhìn Cố Trọng, hai cô đã đến sớm.

Hiện giờ mới 5 giờ rưỡi, hai người đang đứng trước nhà người khác, người dân trong khu chung cư liên tục ra vào thấy các cô cũng rất kỳ lạ. Thế là Cố Trọng dẫn Lâm Thương Từ ra xe, dù sao nếu Kỳ Thất quay về chắc chắn cũng sẽ đi qua cổng, nơi họ đậu xe có thể thấy mọi người ra vào chung cư.

[BHTT 😺 EDIT] Thính Thần - Cá Muối Không Ăn RauNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ