Chương 62

2.4K 80 1
                                    

Chương 62: Có thể ôm cậu

Thân Nhiên tắm rửa thay quần áo sạch sẽ xong thì thấy sảng khoái hơn nhiều. Triệu Tế Vũ đang ngồi ở bên giường xem điện thoại, thấy cậu đi ra liền nói: "Tìm cho tôi một bộ quần áo của cậu đi, tôi cũng muốn đi tắm."

Vóc dáng của họ không khác biệt lắm, nhưng vai của Triệu Tế Vũ rộng hơn Thân Nhiên, Thân Nhiên tìm một cái áo phông rộng và quần thể thao, đến khi chọn quần lót thì lại lưỡng lự.

Cậu đã mặc đồ lót của Triệu Tế Vũ nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên cậu đưa đồ lót của mình cho Triệu Tế Vũ. May là kích cỡ đồ lót của họ cũng không khác bao nhiêu. Triệu Tế Vũ nhận lấy quần áo cậu đưa cho rồi đi vào phòng tắm. Trong lúc đó cậu lên giường nằm một lát, vốn dĩ cậu muốn đợi Triệu Tế Vũ tắm rửa xong rồi dậy, nhưng bởi vì mấy đêm liền cậu không ngủ ngon nên khi Triệu Tế Vũ từ phòng tắm đi ra thì cậu đã ngủ say.

Thấy vẫn còn chút thời gian, Triệu Tế Vũ đặt đồng hồ báo thức rồi lên giường ôm cậu.

Giường ở khách sạn này chỉ có chất lượng trung bình, đã sử dụng lâu năm, nên phần giữa lõm xuống, Triệu Tế Vũ không quen lắm nhưng nghĩ tới đây là một phần cuộc sống của Thân Nhiên thì hắn lại thả lỏng người, hắn đặt môi lên gáy Thân Nhiên, ôm thật chặt cậu rồi nhắm mắt lại, không lâu sau liền ngủ thiếp đi.

Đồng hồ báo thức reo vào lúc năm giờ chiều, Thân Nhiên tỉnh dậy trước, ngủ dậy có hơi choáng. Một lúc sau, cậu mới cầm lấy điện thoại di động trên bàn đầu giường, phát hiện ra là tiếng chuông của Triệu Tế Vũ.

Cậu tắt đồng hồ báo thức rồi quay lại nhìn người phía sau.

Cậu tựa đầu vào cánh tay của Triệu Tế Vũ. Triệu Tế Vũ đang quay mặt về phía cậu, trông hắn thật mệt mỏi, đồng hồ báo thức đã reo rất lâu mà cũng chưa thấy hắn tỉnh dậy. Cậu lặng lẽ nhìn khuôn mặt của Triệu Tế Vũ một lúc.

Cho đến trưa hôm nay, cậu chưa bao giờ tưởng tượng rằng mình lại có cơ hội nói chuyện với Triệu Tế Vũ và ngủ chung giường thế này. Mấy ngày nay, cậu vốn tưởng rằng Triệu Tế Vũ đã từ bỏ, nhưng nào ngờ hắn không hề buông bỏ mà còn theo đến tận đây.

Những cảm xúc bị kìm nén nhiều ngày lại được phóng đại trong căn phòng khách sạn nhỏ và tối tăm này, hai bàn tay dưới chăn của cậu vươn về phía trước đặt lên eo Triệu Tế Vũ, cơ thể Thân Nhiên cũng nhích về phía trước một chút, để hai người dựa vào nhau gần hơn. .

Cậu im lặng ôm hắn một lúc, sau đó cậu định ngồi dậy, nhưng vừa nhấc chăn lên thì cổ tay đã bị kéo lại. Triệu Tế Vũ xoay người đè cậu xuống, hắn dùng đôi mắt sâu thẳm nhìn thẳng vào mắt cậu.

Thân Nhiên lại muốn trốn, nhưng Triệu Tế Vũ lại cúi xuống hôn cậu, hắn dùng tay giữ lấy cổ tay cậu, cẩn thận vuốt ve. Nụ hôn càng sâu, ngón tay của hắn luồn vào lòng bàn tay cậu gãi nhẹ, khi cậu cảm thấy ngứa ngáy muốn thả tay ra thì hắn nhân cơ hội đan hai bàn tay vào nhau.

Thân Nhiên nhắm mắt lại, hơi thở của cậu bị hơi thở nóng bỏng của Triệu Tế Vũ áp đảo, lồng ngực nóng đến bốc chảy, cậu vô thức áp sát vào lồng ngực Triệu Tế Vũ. Triệu Tế Vũ đẩy đầu gối cậu ra để chen vào, khi vừa chạm vào eo cậu thì chợt bị gián đoạn bởi tiếng đóng sầm cửa vang dội kèm theo tiếng cãi vã ầm ĩ giữa một người đàn ông và một người phụ nữ.

[EDIT HOÀN/ĐAM MỸ] Sự Thân Mật Bất Ngờ - Lâm Quang HiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ