Đặng Ngọc Huyền cầm lấy cánh tay Nguyễn Phạm Thuỳ Trang , tuy rằng có thể cùng cô ấy đùa cợt trên giường rất hào phóng, chỉ là nơi này cũng không phải trên giường! Xung quanh khắp nơi đều là người! Trong đầu cô ong ong vang lên.
Mắt thấy đã chạy tới hàng phía sau bọn họ, Nguyễn Phạm Thuỳ Trang ung dung bẻ gương mặt của Đặng Ngọc Huyền qua, hôn lên môi cô ấy, đầu lưỡi ôn nhu giữ lấy môi lưỡi cô ấy.
Hướng mặt về phía trước là có thể nhìn thấy những ánh mắt kinh ngạc, Đặng Ngọc Huyền chỉ có thể ngượng ngùng nhắm mắt lại, cam chịu không suy nghĩ thêm về cái nhìn của người khác nữa, trong thân thể kịch liệt va chạm, dưới ảnh hưởng của Nguyễn Phạm Thuỳ Trang cô nhiệt tình hôn ngược lại, nếu không phải cô đang bị hôn, khẳng định là rên lên cao vút.
Máy bay sắp cập bến, Đặng Ngọc Huyền liền nhanh chóng muốn ra khỏi buồng vệ sinh, một lần nữa thay sang một bộ quần áo khác, lúc này mới cảm giác tốt hơn một chút.
Đặng Ngọc Huyền vừa từ buồng vệ sinh đi ra, đã thấy Nguyễn Phạm Thuỳ Trang chờ ở cửa nhìn cô cười, "Lau sạch chưa? Quần soóc nếu như ướt hết rồi thì vứt đi."
"Không có!" Quả thực không muốn nói chuyện với cô ấy, Đặng Ngọc Huyền cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới một nữ nhân vậy mà lại có thể bỉ ối tới như vậy, chỉ có điều cô ấy là một nữ nhân, dáng dấp còn thành thục xinh đẹp, nói như vậy, ngược lại có thể tha thứ.
Lúc máy bay cập bến. đã gần tới chạng vạng, nhiệt độ so với trong nhà thì lạnh hơn rất nhiều, hai người mặc thêm áo khoác rồi bước lên xe taxi, chạy thẳng đến quán rượu gần trường học.
Từ khi bước vào cái quán rượu này, hai người liền không hề bước ra khỏi cửa lần nữa, trọn một tuần lễ, ăn đều là gọi đồ bên ngoài, dùng thì dùng đồ trong quán, mặc, mặc thì không cần,thân thể hai người đều lõa lồ trần truồng , cả ngày lẫn đêm cùng nhau làm những việc dâm loạn, ngủ tới tỉnh rồi cùng nhau xem TV, mệt thì cùng nhau đi ngủ, triệt để vứt bỏ tất cả trở về với bản năng nguyên thủy nhất.
"Chị có phải bệnh rồi không nhỉ?" Nguyễn Phạm Thuỳ Trang nằm ngửa, trên người không có gì để che đậy, xương sống thắt lưng giống như đã đứt thành hai đoạn, chân cũng đau đớn lợi hại, cả người hệt như đã bị hút sạch tinh khí vậy, uể oải không phấn chấn.
"Hả? Khó chịu chỗ nào?" Đặng Ngọc Huyền còn đang thở dốc nghe thấy lời cô nói thì lập tức khẩn trương, ghé vào bên người cô vuốt ve gò má cô. Nguyễn Phạm Thuỳ Trang cười mị mắt, tay nhéo ngực cô một cái, ngữ khí chậm chạp nói, "Nghiện tình dục hay gì gì đó." Tay cũng chậm rãi xoa, giống như đang làm chuyện đó với cô vậy, như thế nào cũng không ghét được, hưởng thụ cảm giác thứ trong tay mình từ từ nở rộ.
Mặc dù đã cùng cô ấy làm chuyện như thế này vô số lần, thế nhưng trước mặt Nguyễn Phạm Thuỳ Trang, nghe cô ấy nói như vậy, Đặng Ngọc Huyền vẫn sẽ xấu hổ ngượng đỏ cả mặt, nhẹ nhàng đẩy cô ấy, "Sắc ma."
"Em gặp qua sắc ma tặng luôn cả bản thân mình như chị chưa?" Xoay người áp Đặng Ngọc Huyền dưới thân, khóa chân, trực tiếp cưỡi lên thân thể cô.
Mà cái người dưới thân cũng không còn ngượng ngùng cười như ban đầu nữa, mị hoặc cười, dùng tay cuốn một lọn tóc bên trán nghịch, cắn môi cười nói, "Chưa thấy qua."
Hai tay Nguyễn Phạm Thuỳ Trang ôm lấy ngực cô, chậm rãi đè ép xoa nắn, "Đã bị chị xoa lớn hơn rất nhiều rồi nha." Cúi người nhẹ nhàng hôn xuống. Đặng Ngọc Huyền cắn môi không đáp, hai tay cũng leo lên ngực của cô."Tới đi ~" Nguyễn Phạm Thuỳ Trang bắt lấy một tay của cô áp dưới thân, cô hiện tại cực kỳ yêu đôi tay này, linh xảo mà mềm mại, hơn nữa bản thân Đặng Ngọc Huyền vốn là một người vô cùng nhạy cảm, còn hiểu rõ nhược điểm của cô, chỉ làm vài cái, đã khiến cô phải cởi giáp chịu trói.Ngồi ở trên người Đặng Ngọc Huyền, một tay cùng Đặng Ngọc Huyền mười ngón đan chặt sít sao, môi đỏ mọng nữa hé mở ra đóng lại, cô thích cảm giác bản thân nắm quyền kiềm soát trong tay, từ cảm giác quyết định tự mình đến hay giữ lại và thả ra, ôm lấy cổ Đặng Ngọc Huyền kéo cô ấy dậy, thật sâu hôn lên môi mềm mại của cô, nhấm nháp mùi vị đầu lưỡi cô. (Giữ lại và thả ra = lúc cao trào thì con gái sẽ..., giữ thì không cho, thả thì để cho... ấy)
Hai người ngồi ở trên giường, tựa như hai sợi dây leo quấn chặt lấy nhau, Nguyễn Phạm Thuỳ Trang ôm eo Đặng Ngọc Huyền ghé vào đầu vai cô, động tình kêu lên từng tiếng, hợp với tiết tấu của người cô đang ôm chặt trong lòng.
"Không được. . . chị nghĩ, chúng mình không thể lại làm tiếp nữa. . . Thực sự sẽ nghiện mất. . ." Nguyễn Phạm Thuỳ Trang cả người tê liệt ngã xuống bên người Đặng Ngọc Huyền , ôm thắt lưng cô, người cũng dán trên thân thể của cô.
BẠN ĐANG ĐỌC
|Huyền Baby x Trang Pháp| quan hệ tình tiền (cover)
FanfictionQuá mê Phú Em và Trang France rồi🥹