Bức vẽ

377 51 8
                                    




POND NARAVIT

"Pond Naravit! Mau nộp luận cho tôi đi."

Mẹ nó, quên mất hạn nộp nên bây giờ đang cố làm cho xong đây. Neo cứ lèm bèm bên tai tôi, có như vậy cũng không giúp tôi làm xong nhanh hơn đâu.

"Chờ chút, sắp xong rồi."

"Bận đến mức đó à? Trông cậu như sắp ngủm đến nơi, mấy ngày rồi không ngủ?"

Không biết, hình như là hôm kia, chứ hôm qua thì thức trắng để làm bài rồi đây. Không rảnh mà đếm nữa. Cũng may nội dung đã có sẵn rồi, chỉ cần chỉnh sửa chút là được.

"Xong ngay đây, đừng hối nữa."

"Tôi nói vì lo cho cậu đó. Nghỉ bớt việc đi."

"Thế cậu cho tôi tiền sinh hoạt phí đi. Rồi đó, cậu kiểm tra lại mail đi."

Cạch!

Vừa nhấn enter xong thì đồng hồ vừa đúng 4 giờ. Vẫn kịp... nhưng mà mẹ nó, sắp muộn làm rồi. Neo bật ngón cái với tôi ý chỉ cậu ta nhận được mail rồi, cậu ta thở dài, ra vẻ rộng lượng nói.

"Haizz, đợi khi tôi giàu có, tôi sẽ rủ lòng bao nuôi cậu."

"Thôi đi Neo, nổi cả da gà. Tôi đi đây, không nói xàm với cậu nữa đâu."

Tôi vẫn còn công việc làm thêm lúc 5 giờ, bây giờ nếu không kẹt xe thì có thể kịp. Năm nay cũng là năm thứ 3 đại học rồi, bài tập rồi kì thực hành bận bịu quá tôi không thể sắp xếp thời gian biểu hợp lý được. Nhưng cũng không thể nghỉ bớt việc. Ông bà cứ nói tôi không cần lo lắng tiền bạc, chỉ cần tập trung học là được, nhưng biết làm sao được. Tôi không muốn ông bà phải bán nhà chỉ để lo cho tôi đi học. Tôi có thể tự mình kiếm tiền. Ông có gửi tiền sinh hoạt phí cho tôi, tiền đó là từ việc ông bà trồng trọt ở dưới đó. Tôi tìm cách gửi lại về, tôi xoay sở được.

"Pond tới rồi hả? Vừa kịp giờ ha, đi thay đồng phục rồi đổi ca cho anh đi."

Tôi làm ca tối ở một quán cà phê gần nhà ga, người anh cùng làm vừa chào tôi là Joong. Anh là chủ quán cà phê này, là người hoạt bát hòa đồng. Người lúc nào cũng tràn đầy năng lượng. Tôi nhanh chóng vào thay đồ để thay ca, quán hôm nay cũng không có nhiều khách lắm. Mấy hôm trời mưa thể nào cũng vắng khách, hôm nay không có mưa nhưng cũng chẳng khá hơn là bao.

"Em xong ngay đây, hôm nay anh có hẹn mà nhỉ?"

"Ừ ừ, đi hẹn hò đó. Gặp cô gái chơi game cùng anh, thật là đáng mong đợi."

Nghe giọng cũng biết anh ấy háo hức cỡ nào, nghe đâu cả hai chơi cùng nhau hơn 1 năm rồi mới quyết định gặp mặt. Chưa thấy mặt, tôi đã nghe giọng Boat, cậu làm cùng ca của tôi tối nay. Cậu ấy ngang tuổi tôi, học cùng trường nhưng khác khoa.

"Coi chừng người ta là con trai đó, sao anh chắc là con gái hả?"

"Nghe giọng mà."

"Lắm người có thể giả giọng được, anh coi chừng đó." Boat thường xuyên thích chọc ghẹo Joong, chắc vì chọc anh ấy thì Joong thường có những phản ứng rất buồn cười.

[PondPhuwin]-Vulpecula (Chuyển ver)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ