POND NARAVIT
"Thi xong rồi!!! Nghỉ hè thôi..."
Neo nhảy cẩn lên vui mừng, nó không ngại ánh mắt người khác, nhưng người đứng kế nó là tôi thì có đó. Giờ nghỉ nên sân trường đông kín người, thằng này vẫn chưa ngừng reo hò, còn rủ rê thêm mấy đứa khác nhảy tưng tưng. Trông có điên không chứ?
"Neo, hình như cậu nợ 2 môn." Tôi không muốn phá vỡ cái cảnh mà Neo vẽ ra trong đầu rằng kì nghỉ này nó sẽ vui vẻ thế nào, nhưng nợ môn thì phải trả.
"Má!!! Học kì hè... tôi quên mất. Không muốn học... người được nghỉ hè là cậu, mình cậu thôi Pond Naravit."
Neo ôm đầu la oai oái, không chỉ nó, mà lớp tôi rớt môn khá nhiều. Tôi không muốn tốn tiền hay tốn thời gian nên cắm đầu mà học. Kết quả thì cũng lê lết qua môn được. Ai bảo đi học không đi, bài không học, tôi chẳng biết giúp nó thế nào nữa. Cứ để nó học lại cho chừa cái thói lười biếng.
"Tôi cũng có nghỉ đâu. Về nhé. Gặp lại sau."
"Không đi liên hoan à?"
Neo nói, đám bạn cùng lớp tôi khựng lại và nhìn về phía này. Tôi lắc đầu rồi quay người ra nhà xe. Tôi hiểu ánh mắt của họ, nếu tôi mà gật đầu đi thật, bầu không khí chắc sượng lắm. Tôi không phải người hòa đồng với bạn bè cho lắm. Tốt nhất cứ giữ khoảng cách như vậy.
"Không, tới giờ làm rồi."
Neo không gọi với theo nữa, tôi hầu như chẳng bao giờ đi tụ tập cùng tụi nó đâu. Neo chẳng qua cũng chỉ tiện miệng rủ. Nó biết tôi cũng không muốn đi.
Không còn những cơn mưa bất chợt nữa, mấy ngày liền nắng nóng kinh khủng. Cảm giác oi bức và khô khan như thế này mới là mùa hè chứ. Tôi bỗng chốc lại nhớ về mùa hè ở quê. Nông thôn vốn nhiều cây cối thoáng mát, không nực nội như ở đây, vẫn là những ngày hè đầy nắng, nhưng cái nắng đó không làm bỏng rát da thịt. Tiếng ve râm rang một vùng, âm thanh của mùa hè... Nhưng những mùa hè sau này đã không còn làm cho tôi cảm thấy thích thú nữa...
Bỏ chuyện đó sang một bên thì tôi lại gặp xui xẻo nữa rồi. Chỗ của hàng tiện lợi mà tôi thường làm cắt giảm nhân sự. Thế là tôi mất việc. Tạm thời tôi vẫn có thể tìm tạm một công việc, nhưng hết hè tôi lại phải tìm việc cố định. Nhưng không hề dễ dàng gì để có một công việc phù hợp với thời gian của tôi. Tôi vẫn còn một ít tiền tiết kiệm, chắc sẽ đủ dùng một thời gian.
"Pond, hết giờ làm rồi em không về à?"
Quản lý gọi tôi, thường thì hết ca là tôi đã cắm đầu chạy sang chỗ làm khác. Cơ mà, tôi thất nghiệp rồi, không cần vội nữa. Anh ấy định lấy khay đồ tôi đang bê nhưng tôi đã giành lại rồi đem thẳng đến bồn rửa.
"À giờ em rảnh, em ở lại thêm chút. Yên tâm, em không đòi thêm lương đâu." Về nhà thì cũng không biết làm gì, thôi thì ở lại đây làm chuyện có ích thì hơn.
"Em không đi làm bên kia à?"
"Cắt giảm nhân sự nên em được cho nghỉ rồi. Chắc ngày mai em đi xin chỗ khác."
BẠN ĐANG ĐỌC
[PondPhuwin]-Vulpecula (Chuyển ver)
FanficChuyển ver đã xin phép tác giả Tác phẩm gốc: [OHMNANON] - VULPECULA. Tác giả: thonek Chiếc hồ ly bé xinh trên hành trình tìm lại người đã cứu mình "Yêu thì yêu thôi, nghĩ nhiều thế làm quái gì." "Này, tên xấc xược kia, tôi hơn cậu cả trăm tuổi, đừng...