PHUWINTANG"Này Mix, tôi có thể đổi đuôi của mình để đổi lấy hình dạng con người không?"
"Sao đột nhiên lại muốn vậy? Chỉ mấy chục năm nữa là cậu có thể tùy ý chuyển dạng được rồi mà. Kiên nhẫn chút đi."
Tôi đã mọc thêm một cái đuôi rồi, nhưng linh khí vẫn yếu lắm, không thể duy trì một hình dạng quá lâu. Tôi không thể che giấu được đuôi của mình, chứ đừng nói chi là biến giấu cả đuôi và tai một lượt. Đối với câu hỏi nhàm chán của tôi, Mix cũng đã quen, tôi đã liên tục hỏi anh ta từ ngày này qua ngày nọ. Tôi biết mình chỉ có thể nói cho anh ta nghe, và cũng chỉ anh ta hiểu tôi muốn gì. Anh ta luôn lắng nghe tôi và cũng không mách lẻo lại với mẹ như anh trai tôi. Mọi bí mật của tôi đều được an toàn.
"Nhưng chúng ta có tuổi thọ lâu hơn con người, sẽ không kịp gặp cậu ta."
"Là tên con người đó à? Mười mấy năm rồi nhỉ? Vẫn còn lưu luyến hắn ta?"
"Không biết, nhưng muốn gặp cậu ta."
Tôi lăn lộn trên cỏ, không quan tâm đến chúng làm bẩn quần áo mình, đằng nào thì Mix cũng sẽ giúp tôi giũ sạch trước khi mẹ thấy thôi. Ray nằm dài cạnh tôi, anh cắn bông cỏ lau nhắm mắt suy tư. Trong thời gian tôi mọc đuôi, anh ta còn trưởng thành nhanh hơn tôi, mọc những hai cái. Bây giờ có tận 4 cái rồi, so với tôi thì anh ta cũng coi như trưởng thành được một nửa. Rất đáng tin cậy mà.
"Đến nhờ thần Inari đi, xin một chút linh khí rồi đi tìm hắn ta."
"Được không?"
"Dĩ nhiên là tôi phải đi theo cậu rồi, và chỉ được nhìn từ xa thôi. Nếu cậu đột nhiên chạy đến thì hắn ta cũng chả biết cậu là ai đâu. Hắn ta không biết cậu, trong hình dạng con người."
Ừm, tôi biết chứ, cậu ta thậm chí còn không biết tên của tôi mà. Cậu ta gọi tôi là Shiro, nhưng vì nó là cái tên cậu ấy đặt nên tôi cũng rất thích. Tôi từng nói với cậu ta là mình muốn được gọi bằng Phuwin, nhưng cậu ấy không nhớ. Mười mấy năm qua hè nào tôi cũng đứng trên núi nhìn về nhà của ông bà, nhưng không thấy Ohm thêm lần nào nữa. Cậu ta không nhớ đến lời hứa năm đó, chỉ có mình tôi mãi đứng trong quá khứ mà thôi. Nhưng tôi vẫn muốn cố chấp một lần, gặp được rồi biết đâu tôi sẽ thấy thất vọng mà từ bỏ.
Tôi cùng Mix đến đền thờ, chú tôi, cũng là thần Inari may sao vẫn chưa đi tuần. Tôi muốn nói chuyện mà không cho tên Sid nhiều chuyện nghe. Nhỡ đâu hắn mách lại mẹ tôi thì chết. Mix kéo hắn ra ngoài để tôi vào gặp chú, trước khi vào vẫn nghe hắn lầm bầm.
"Tôi biết là thằng nhóc Phuwin đó đến đây lại định gây chuyện cho xem."
"Đừng nói cậu ấy thế chứ. Cậu ấy chỉ đến hỏi vài chuyện thôi." Mix đáp.
"Chuyện gì? Nếu là để đi gặp tên con người kia thì sao cậu không ngăn lại hả? Có biết cô chủ đau đầu bao nhiêu về chuyện đó không?" Cô chủ là mẹ tôi. Sid gọi như thế vì thứ bậc, mẹ tôi hiện tại chỉ đứng sau chú.
"Cậu chủ từ nhỏ đã được nuông chiều rồi, thứ mà cậu ấy muốn thì nhất định phải có được. Cậu ấy có chút cứng đầu, không ai cản được đâu. Tôi chỉ có thể đi theo sau phục tùng thôi. Anh cũng đừng cãi nhau với cậu ấy nữa. Sid!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[PondPhuwin]-Vulpecula (Chuyển ver)
FanfictionChuyển ver đã xin phép tác giả Tác phẩm gốc: [OHMNANON] - VULPECULA. Tác giả: thonek Chiếc hồ ly bé xinh trên hành trình tìm lại người đã cứu mình "Yêu thì yêu thôi, nghĩ nhiều thế làm quái gì." "Này, tên xấc xược kia, tôi hơn cậu cả trăm tuổi, đừng...