Ánh chiều tà chiếu khắp, lúc này cách tiệc mừng thọ buổi trưa hơn nửa ngày rồi, Hoàng đế đã trở về cung Càn Minh, mà đại đa số mọi người cũng cáo từ về nhà.
Hiện giờ những người còn ở lại xem biểu diễn với Thái Hậu chỉ có gia quyến nữ thuộc hoàng tộc như Đại trưởng công chúa hoặc khách khứa có quan hệ tốt và được Thái Hậu tin tưởng như Mục phu nhân.
Trong số các phi tần thì trừ Yến Xu đang một lòng chờ ăn dưa của Trưởng công chúa ra, Chu phi và Vương chiêu nghi đều đã xin về cung từ lâu.
Người tới báo tin vốn muốn lén bẩm báo cho Đại trưởng công chúa, nhưng khi thấy hiện trường không còn bao nhiêu người, lúc này mà còn lén kề tai nói nhỏ với Đại trưởng công chúa trước mặt Thái Hậu thì rất có khả năng mắc tội bất kính, bởi vậy người đó chỉ đành nói thẳng ra.
Mọi người nghe tin đều sửng sốt không thôi.
—— Cái gì?
Chồng của An Khang huyện chúa đánh người khác giữa đường ư?
Buổi trưa mới vui vẻ ăn tiệc xong mà sao buổi chiều lại chạy tới phố Dương Lâu đánh người thế này?
Đại trưởng công chúa vội vàng hỏi: "Mau nói rõ ra xem nào, rốt cuộc đầu đuôi câu chuyện là gì?"
Nhưng bà ta vừa hỏi như thế thì người tới báo tin lại bắt đầu ấp úng: "Là... là..."
Ngập ngừng cả buổi vẫn chưa nói được câu nào.
Thái Hậu thấy thế cũng lên tiếng: "Có chuyện gì còn không mau nói rõ ra? Chẳng lẽ ngươi muốn ai gia gấp chết à!"
Người tới nghe vậy cuối cùng cũng chịu mở miệng: "Tiểu nhân không dám, hôm nay là ngày nghỉ tắm gội của huyện mã, khi nghe thấy huyện chúa không khỏe muốn đi ra ngoài khám bệnh thì huyện mã cũng muốn đi theo, kết quả lúc tới một nơi tên là Như Ý Phường trên phố Dương Lâu, ngài ấy phát hiện có người dám vô lễ với huyện chúa cho nên đã giận quá mất khôn, chạy tới dạy cho đối phương một trận ra trò ạ..."
Yến Xu nghe vậy không nhịn được tấm tắc trong lòng, vị Diêu huyện mã này có xuất thân từ Thám Hoa thi võ, cả nước cũng chỉ có hai người có thể đánh thắng được hắn ta mà thôi, gã "vịt" kia đương nhiên không phải là đối thủ của hắn ta, bị gãy hai chân nhiều khi đã là Diêu huyện mã nương tay lắm rồi.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, vì sao An Khang huyện chúa lại gấp gáp như thế?
Nàng ta chưa "chơi" tới cùng mà, nếu vậy cần gì phải vội vàng chạy tới Như Ý Phường làm chi?
Những người khác không biết sự thật này cho nên sau khi nghe xong đều vô cùng kinh ngạc.
Thái Hậu lập tức hỏi: "Cái gì? Là kẻ to gan nào mà lại dám làm chuyện như thế với huyện chúa? Ăn gan hùm mật gấu à!"
Đại trưởng công chúa cũng ngạc nhiên bảo: "Phải đấy! Hiệu thuốc kia sao lại có kẻ xấu xa như vậy? Người hầu bên cạnh huyện chúa đâu hết rồi?"
—— Người tới báo tin mới vừa nói là An Khang huyện chúa đi khám bệnh, cho nên những người ở đây đều cho rằng Như Ý Phường là một hiệu thuốc.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Edit] Ái Phi Của Trẫm Chỉ Muốn Ăn Dưa
General FictionTên truyện: Ái Phi Của Trẫm Chỉ Muốn Ăn Dưa Tác giả: Diên Kỳ Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại, Tình cảm, Ngọt sủng, Nhẹ nhàng, Ấm áp, Hài hước, Chữa khỏi, Sảng văn, Thanh thủy văn, Xuyên việt, Thai xuyên, Cung đình hầu tước, Hệ thống, Viết văn, Mỹ thực...