Chương 21: Hòa Hợp

159 26 1
                                    

"Việc quan trọng?" Tiêu Viễn vươn tay tóm lấy Ace đang cố chạy về phía quầy thịt nướng, kinh ngạc hỏi.

Sau khi quan sát khung cảnh bận rộn xung quanh, Einstein cau mày lắc đầu: "Khi quay lại tàu chúng ta sẽ bàn chuyện với Andre. Cứ làm xong việc đang làm trước đi."

Tiểu Viễn do dự gật đầu, Ace cũng không để bụng, chỉ liếm môi, nghĩ tới món thịt nướng của mình.

"Einstein ~thịt của tôi!"

"Nó không phải của cậu! Tôi tự mua nó! Của cậu vẫn đang nướng kia kìa, được rồi chứ?"

"Ò..."

Tạm thời gác chuyện gọi là chuyện đó sang một bên, Tiêu Viễn cầm lấy chiếc áo choàng đen mà chủ quán đưa ra, đỏ mặt cởi chiếc áo sơ mi màu vàng lúc này đã dính đầy đồ ăn của Ace, gấp lại khoác lên cánh tay. Cô kiễng chân lên cố gắng hết sức để khoác chiếc áo choàng đen lớn lên vai Ace.

Cảm nhận được sự chạm vào mềm mại trên vai, Ace ngoảnh mặt đi và hơi nghiêng người về phía trước, hợp tác cho tay vào ống tay áo và cài khuy gọn gàng..

Tiểu Viễn vuốt thẳng các góc quần áo và cổ tay áo của Ace, cẩn thận tỉ mỉ từng chút vuốt phẳng các nếp nhăn còn hơn cả ông chủ của hàng. Sau khi làm xong, đi vòng quanh Ace hai vòng, vỗ tay khen ngợi: "Vừa vặn!"

Ace giơ hai tay sang trái và phải và duỗi thẳng cánh tay, nhìn hoa văn lửa trên áo hài lòng :"Cũng rộng rãi đó, bên trong mặc cái gì đó làm thành áo khoác mùa đông cũng được."

Tiêu Viễn bất mãn phồng má, lẩm bẩm nói: "Đừng tùy tiện như vậy, Ace rất hợp với quần áo màu đen, cho nên chọn đồ đông màu này cũng được. Tôi sẽ giúp cậu tìm một chiếc mũ đen phù hợp, có thể đội lên trên." Nhón chân lên, cô đưa tay chạm vào phụ kiện nụ cười gượng trên mũ của Ace.

"Được thôi, tùy cậu vậy, thịt của tôi đã xong rồi ~" Ace lắc lắc đầu, nhanh chóng cởi cúc áo, cởi áo choàng, đi qua Tiêu Viễn và Einstein, chạy về phía ông già nướng thịt đang tươi cười.

Ôm lấy chiếc áo choàng còn ấm, Tiểu Viễn mỉm cười ,xin lỗi với chủ tiệm rồi đưa tay gấp quần áo một cách thuần thục.

Cẩn thận cài từng nút, vuốt phẳng thẳng áo thật nhanh bằng đôi bàn tay nhỏ nhắn của mình, chỉ trong chốc lát, một bộ quần áo trông như vừa mới ra khỏi nhà sản xuất đã được gấp phẳng phiu. Trình độ và hiệu quả chỉ kém hơn chủ cửa hàng một chút thôi. Ông thở dài: "Ngày nay con gái giỏi làm việc này rất ít, chưa kể cô còn là du khách đến từ ngoài."

Tiểu Viễn ngượng ngùng mím môi không trả lời, khi còn ở Thiên Triều, trong kỳ nghỉ hè cô thường làm việc ở xưởng may để phụ giúp gia đình. Hết lần này đến lần khác, cô đã tích lũy được rất nhiều kinh nghiệm sống.

Tiểu Viễn vội vàng tìm cho mình một chiếc áo choàng đen, trả tiền rồi chạy về phía Ace với chiếc túi trên tay. Lúc này xung quanh cậu là những chồng tre nướng, có rất nhiều người qua đường trầm trồ, tuy nhiên Ace ,nhân vật chính đã ngủ gật giữa đường, tay cầm những thanh tre còn lại, phun bong bóng một cách ngạo mạn.

"Haha"^_^

Tiểu Viễn che miệng mỉm cười, từ bên cạnh nhìn Einstein nhảy quanh Ace đang ngủ.

(ĐN One Piece - Trans) Spade Chef ( Drop)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ