Chương 33 : Thiện xạ

115 19 0
                                    

Bây giờ trời đã chạng vạng, những chiếc lá màu cam hình quả đào trải khắp mặt đất, tô điểm cho màu đỏ mờ của hoàng hôn. Người đi trên đường có cảm giác như đang ở trong một bức tranh sơn dầu.

Nhưng Andre và Einstein rõ ràng không có tâm trạng thưởng thức vẻ đẹp này.

Lý do? Vẫn là tiền.

"Cô nói cái gì cơ!?"

Tiếng hét của Einstein vang vọng khắp khách sạn.

Tiểu Viễn một tay ôm túi tiền, gật đầu, buồn bã nói: "Đúng vậy đấy."

"Sao có thể!!Cô đùa tôi hả!! Số tiền mới cướp được làm thế sao có thể tiêu hết nhanh như vậy!! 200 triệu lận đó!!"

Lúc này, ngay cả Andre cũng đi tới, cau mày: "Lại chuyện gì đấy?"

"Ừm..." Tiểu Viễn bẽn lẽn nói: "Lúc nãy, tôi nghe nói vì có nhiều chỗ bị cháy nên phải bỏ tiền sửa chữa... Ừm... như các anh biết đấy, gia đình Sirhe đang gặp khó khăn. Cho nên...bạn học Ace..."

"..." Cậu ta quyên hết số tiền cướp được cho người dân trên đảo? Andre ôm trán.

Einstein đã lao ra khỏi cửa, túm lấy cổ áo Ace lắc mạnh: "Ace! Đồ thua cuộc! Tiền đâu! Viên pha lê cuối cùng cũng tìm được đâu!"

"Hahaha..." Ace gãi tóc, bình tĩnh nói: "Không sao đâu mà, còn có người cần những thứ đó hơn chúng ta mà không phải sao?"

"Không sao đâu cái đầu cậu ấy! Tôi cũng cần nó mà!" Einstein bật khóc.

"Thật vậy sao? Hahaha..."

"Đừng giả ngu, đồ ngốc!!"

"Ối!"

.........

Bên kia, Sirhe và mẹ im lặng trước núi vàng bạc và trang sức trong túp lều.

Một lúc sau, Sirhe do dự rồi nói: "Mẹ, con..."

"Hả? Nhắc mới nhớ, cậu hải tặc đó đã cho chúng ta nhiều tiền như vậy, đúng là kỳ lạ." Bà lão mỉm cười ngồi trên giường dưới sự hỗ trợ của con trai.

"Hmm... Tính cách của Ace...không giống người bình thường." Sirhe mỉm cười nói, ánh mắt có chút lang thang.

Bà lão nhìn thật sâu vào con trai mình thì thầm: "Con bảo có điều muốn nói với mẹ, chắc là đi phiêu lưu và trở thành hải tặc nhỉ...?"

"...Vâng...Mẹ, mẹ cũng thấy rồi đó. Tên đó, cậu ta quá ngây thơ, vậy mà lại đưa hết tiền cho chúng ta. Một tên siêu cấp ngốc như vậy sau này nhất định sẽ bị lừa chết, cho nên... cho nên... " Khi mẹ cậu nói ra suy nghĩ của mình, Sirhe nhìn quanh, vội vàng giải thích, giọng càng lúc càng yếu dần, cuối cùng chỉ có thể cúi đầu im lặng.

"Tốt..."

Bà lão đứng dậy, vỗ vỗ vai con trai, cười nói: "Đi Đi."

"Mẹ, mẹ!?" Sirhe ngạc nhiên.

"Ha ha, cha con cũng muốn trở thành hải tặc, đây có thể coi là hoàn thành tâm nguyện của ông ấy, đúng là cha con." Bà lão đối với con trai cười hiền từ, vì nhớ nhung mà rơi nước mắt.

"..." Thấy mẹ mình sẵn sàng đồng ý, Sirhe cảm thấy khó xử.

Dù muốn ra khơi cùng Ace nhưng cậu không thể rũ bỏ trách nhiệm của mình, mẹ cậu sức khỏe kém và cần người chăm sóc. Nghĩ đến đây, lại do dự.

(ĐN One Piece - Trans) Spade Chef ( Drop)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ