Dịch Mạn Mạn vì ảnh hưởng trong việc qua cửa mà tâm lí hỗn loạn.
Nếu người bị cắn không phải Lăng Cửu Thời?
Lăng Cửu Thời x Nguyễn Lan Chúc.
---
Nguyễn Lan Chúc định một lát sẽ đi ngủ, lại nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài.
"Ai?"
"Lão đại, là tôi, Mạn Mạn."
Nguyễn Lan Chúc trong lòng bán tính bán nghi, nửa đêm rồi hắn còn đến phòng anh làm gì?
Chỉ là anh vừa mở cửa ra, đã thấy gương mặt không mấy sức sống của Dịch Mạn Mạn, trông như là sụt mất mấy kí vậy.
"Khuya rồi, cậu không ngủ lại đến đây làm gì?"
Hàng lông mày Nguyễn Lan Chúc nhíu lại, nhưng anh vẫn dùng tông giọng ổn định, vì anh biết hiện tại tâm trạng hắn không mấy tốt gì.
Chỉ là mãi mà Dịch Mạn Mạn chưa trả lời câu hỏi của anh.
Dịch Mạn Mạn đưa mũi lại gần Nguyễn Lan Chúc, mùi hương cam quýt kích thích khứu giác của hắn, mà anh hiện tại lại đang mặc áo sơ mi trắng, lộ ra cần cổ trắng nõn.
Hắn yết hầu rẽ run lên, tay chân không tự chủ được túm lấy bả vai Nguyễn Lan Chúc đẩy vào.
"Cậu làm gì vậy!?"
Nguyễn Lan Chúc trừng mắt, nhưng hắn có lẽ bây giờ một từ cũng không để lọt vào tai.
Dịch Mạn Mạn trấn áp anh trên giường, trói hai tay anh đặt trên đầu, không cho anh có cơ hội chủ động.
Hắn liếm môi một cách thèm thuồng, mắt nhìn từ trên xuống dưới đánh giá.
"Lão đai, cho tôi thử một chút nhé? Chỉ một chút, để tôi biết mùi vị của anh như thế nào?"
"Dịch Mạn Mạn, cậu có biết bản thân đang làm gì không?"
Hắn đương nhiên biết, người hắn đang chế ngự vào là lão đại Hắc Diệu Thạch, không ai dám động vào.
Hắn cũng biết nếu hắn làm bừa sẽ có kết cục không tốt.
Nhưng hiện tại hắn tâm tình hỗn loạn, chẳng khống chế được cơ thể nên mới trở nên điên cuồng như thế này.
Có điều nhìn Nguyễn Lan Chúc cứ liên tục ngọ nguậy dưới thân mình, khiến trong lòng hắn có cảm giác ngứa ngáy. Hắn gục vào hõm cổ anh hít lấy hít để.
Nguyễn Lan Chúc chưa bao giờ nghĩ bản thân bị người khác đè, hơn nữa còn là người trong Hắc Diệu Thạch.
Nguyễn Lan Chúc khi còn lạc lối trong mớ suy nghĩ, thì đột nhiên cổ truyền đến cảm giác đau nhói.
Dịch Mạn Mạn nhằm vào cổ anh mà cắn. Nguyễn Lan Chúc cả người phút chốc tê dại, nước mắt cũng từ đó rơi ra.
Bây giờ anh giống như một con nai đang bị sói đói tấn công vậy.
Mùi cam quýt trên người anh cứ lan toả đầu mũi khiến đầu óc hắn mất tỉnh táo. Như gậm nhấm thưởng thức hương vị mà bấy lâu nay hắn chưa nếm thử.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Đoản) [AllChúc] Trò Chơi Trí Mệnh
Short StoryCụ thể là all Chúc Manh:3 Hầu như tự sáng tác, có theo nguyên tác, chỉ là thay đổi chi tiết. Vì là tự viết nên thời gian up khá lâu, mọi người thông cảm.